Ngay từ lúc chân ướt chân ráo về nhà Chiến, tôi đã nói với chồng, xin phép mẹ chồng cho 2 đứa ăn riêng, ở riêng. Bởi thứ nhất, tôi đã nghe quá nhiều những câu chuyện mẹ chồng - nàng dâu bất hòa do sống chung đụng. Thứ 2, công việc của tôi rất bận. Ban ngày thì tôi làm việc ở văn phòng, còn buổi tối lại phải chạy ra shop quần áo của mình để quản lý kinh doanh. Tôi sợ bản thân mình không chăm sóc chu đáo được cho nhà chồng rồi lại bị nói ra nói vào.
Ấy thế nhưng khi chồng xin ra ở riêng thì mẹ chồng gạt phắt. Bà không chịu. Mẹ chồng nói: "Nhà này rộng rãi, chúng mày không phải chuyển đi đâu hết. Mà thằng Chiến nghe vợ vừa vừa thôi. Nó bảo cái gì mày cũng nghe hết à? Vừa mới về làm dâu chưa được bao lâu, còn chưa chăm sóc được bố mẹ chồng ngày nào đã đòi cuốn gói ra ở riêng. Chúng mày thì ghê gớm rồi, giờ đủ lông đủ cánh thì có cần đến bố mẹ nữa đâu, chỉ nhanh nhanh muốn rũ bỏ trách nghiệm làm con...".
Nghe mẹ chồng nói gay gắt thế, tôi véo tay chồng, hàm ý bảo anh thôi, không xin ra ở riêng nữa. Sau hôm ấy, mẹ chồng hậm hực giận dỗi tôi 1 tuần không nói không rằng.
Khi tôi có ý định thuê giúp việc, bà cũng không đồng ý. Mẹ chồng xót tiền. Bà nói, tiền tôi thuê osin thì cứ đưa cho bà. Bà còn khỏe, cả ngày có bữa cơm tối, bà nấu được. Mẹ chồng mắng tôi chỉ "ném tiền qua cửa sổ" là nhanh, không biết tiết kiệm, không biết chi tiêu.
Hàng tháng tôi vẫn biếu mẹ chồng đều đều 5 triệu. Tiền này là tôi biếu để bà chi tiêu thôi chứ không hề có ý coi bà là người giúp việc. Tôi vẫn tranh thủ tan làm là về thẳng nhà nấu cơm tối, dọn dẹp mọi thứ xong xuôi thì mới ra cửa hàng. Chỉ những hôm nào hàng về, cần phải ra shop kiểm kê thì mẹ chồng mới phải nấu cơm hộ.
Thời gian đầu nhịp sinh hoạt nhà tôi rất ổn. Mẹ chồng không phàn nàn gì hết, nhưng dần dần thì bắt đầu sinh chuyện. Bà hay chê trách tôi nấu ăn muộn, ăn xong thì bỏ bát bỏ đũa rồi đi ra cửa hàng luôn, không chịu thu dọn. Mấy lần tôi giải thích rằng vì bà ăn chậm, tôi lại vội, nên không thể ngồi chờ được. Ăn xong, bà có thể để bát đũa ở bồn rửa, khi nào đóng cửa hàng thì tôi sẽ về dọn tiếp. Ấy thế nhưng mẹ chồng vẫn quy chụp là tôi lười, chỉ đùn đẩy việc cho bà.
Hôm thứ 2 tuần trước, vừa về đến nhà, còn chưa kịp thở, tôi đã nghe thấy tiếng mẹ chồng bô bô nói xấu mình ở cổng. Thấy tôi về bà còn cố tình nói to hơn. Mẹ chồng nói:
- Con dâu nhà các chị có lười không chứ nhà tôi chẳng được cái nết gì hết. Đi làm về thì cơm không nấu, ăn xong không rửa bát, quần áo thay ra là để luôn ở nhà tắm đợi mẹ chồng dọn cho. Nhờ bà nội trông cháu cũng không được lời nào, hàng ngày cứ đón con về là dúi vào tay mẹ chồng. Đợi được bữa cơm nó nấu thì đói hoa cả mắt. Mà tôi cứ phải ăn nhanh nhanh bởi nó giục. Lắm hôm mình bị nghẹn trào cả nước mắt mà con dâu có biết đấy là đâu...
- Chắc con Thảo nó bận quá, làm 2 nơi thế cơ mà.
- Ôi dào, cửa hàng thì đã thuê nhân viên rồi còn gì? Nó cứ vin vào cái cớ ấy để đẩy việc cho tôi ấy chứ. Tháng cầm của nó 5 triệu mà cay đắng. Các bà xem giờ ai thuê giúp việc giá 5 triệu nữa. Mà tôi ở nhà hầu hạ vợ chồng, con cái nhà nó suốt ngày...
Mẹ chồng nói xong câu đấy thì các bà hàng xóm xúm vào bàn tán. Tôi nghe mà ức không chịu được.
Ngay hôm sau, tôi có hành động "trả đũa" mẹ chồng. Buổi sáng tôi chẳng thèm dậy phơi quần áo, làm bữa sáng nữa. Tôi ngủ đến sát giờ đi làm mới dậy, trang điểm rồi xách túi đi luôn. Buổi tối về tôi cũng không nấu cơm. Thay bộ đồ công sở, tôi để luôn ở nhà tắm rồi ra cửa hàng. Tối về mẹ chồng đã nấu cơm. Tôi ăn xong để nguyên cả mâm như thế không dọn. Quần áo cũng không đem giặt... Được gần 1 tuần thì sáng qua mẹ chồng đạp cửa phòng tôi rồi gay gắt:
- Chị còn định ngủ đến bao giờ nữa? Tôi là giúp việc của vợ chồng chị chắc? Càng ngày chị càng quá quắt.
Đến lúc này tôi tuyên bố thẳng luôn:
- Mẹ bảo với các cô, các bác hàng xóm là con lười, cơm không nấu, bát không rửa, quần áo không chịu giặt còn gì? Con chỉ làm theo đúng lời mẹ miêu tả thôi. Dù sao con cũng bị mang tiếng là dâu lười, dâu đoảng rồi!
Mẹ có biết công việc của con bận mải thế nào đâu. Làm 7- 8 tiếng ở công ty, con đã về cơm nước cho cả nhà xong lại ra cửa hàng trông coi đến đêm. Về nhà cũng đã được nghỉ đâu, lại giặt giũ rồi cho thằng Tít ngủ. Chồng con làm 8 tiếng về nhà rồi nằm dài ở ghế thì sao mẹ không nói? Mẹ chỉ chăm chăm bắt lỗi con dâu ấy thôi.
Bà tức xì khói, mặt đỏ tưng bừng. Mẹ chồng không làm gì được tôi lại hậm hực đi ra. Tuy nhiên từ lúc đó, tôi thấy thái độ của bà với mình cũng khác, có phần thông cảm cho cho dâu hơn!
Theo Hướng Dương HT (Nhịp Sống Việt)