Vợ chồng tôi bằng tuổi, ngoài 40, có 2 con, bé nhỏ được 4 tuổi. Trước đây chúng tôi sống trong ngôi nhà nhỏ, chật hẹp, chồng bàn với tôi bán nhà, vay nợ mua nhà lớn hơn để đón bố mẹ chồng qua ở chung, chăm sóc các cụ tuổi già. Tôi thương chồng có hiếu, từ khi lấy nhau anh quà cáp gửi tiền cho bố mẹ bao nhiêu tôi đều ủng hộ. Việc đón bố mẹ về ở cùng để phụng dưỡng tôi thấy cũng tốt. Vậy mà mới hơn 3 tháng đã có nhiều phát sinh, những chuyện nhỏ lặp đi lặp lại nên thành chuyện khó với tôi. Chẳng hạn như việc nuôi dạy con cái, ông bà ngày xưa có cách chăm con khác với mình. Bé biết ông bà nuông chiều nên giờ tôi nói điều gì bé cũng chỉ nghe ông bà. Bé đã lớn nhưng ông bà vẫn bảo tôi nấu ăn riêng cho bé chứ không cho ăn chung với người lớn. Trẻ con thì phải béo tròn như trẻ hàng xóm mới tốt. Bé nhà tôi cân nặng và chiều cao đạt chuẩn và tôi cũng không ép bé ăn bao giờ.
Chồng tôi thích ăn thịt, bố mẹ thích ăn cá. Chồng tôi thích ăn đồ chiên xào, bố mẹ thích ăn đồ kho, canh. Mỗi ngày tôi suy nghĩ về nấu món gì cho hợp khẩu vị cũng mệt não. Từ ngày có bố mẹ về, anh chị em chồng vài ngày ghé thăm, nấu ăn bày biện lung tung, tôi nhắc khéo họ dọn dẹp nhưng chẳng thay đổi. Tôi đi làm về mệt, phải dọn dẹp xong mới nấu nướng cho gia đình. Vợ chồng tôi ăn cơm 6 giờ tối, bố mẹ thích ăn 8 giờ tối, tôi loay hoay cũng hết thời gian, không còn thời gian dạy hai con học hành mà phải nhờ vào ipad cho con đỡ quấy rầy. Tôi không có nhiều thời gian để tâm sự hay gần gũi chăn gối với chồng.
Trước đây, cuối tuần tôi được ngủ nướng, thích thì nấu ăn, không thích là ra quán, rồi cả nhà đi công viên, hoặc dẫn con đi nhà sách, hồ bơi, khu vui chơi, rồi mua quà ghé nhà nội, nhà ngoại chơi. Giờ tôi phải đi chợ nấu món ăn nào đó để anh chị em con cháu đến nhà chơi với ông bà có đồ ăn uống. Cả ngày, tôi ở nhà bếp nhiều hơn. Có bữa tôi xin không nấu cuối tuần mà không được, con cháu về chơi không lẽ tị nạnh nhau bữa ăn. Thế là tôi phải nấu và dọn dẹp. Lúc trước chồng phụ tôi làm việc nhà. Từ khi ông bà nói chuyện trong nhà phải để tôi làm, mình tôi ôm hết. Tôi đặt mua cơm quán về nhà ăn cũng không được, đề nghị thuê người giúp việc thì bị trách, rằng nợ nần chồng chất phải tự làm để dành tiền trả nợ. Tôi thật sự muốn ra ngoài ở trọ cũng không xong.
Giờ tôi thèm ở nhà cũ, thèm được ngủ vùi một ngày cho đã, thèm có ngày nghỉ gia đình cuối tuần đúng nghĩa. Mong mọi người tư vấn để tôi trải qua việc này tốt hơn, xin cảm ơn.
Theo Hân (VnExpress.net)