Tôi là một bà mẹ đơn thân, đang nuôi con trai 7 tuổi. Tôi ly dị chồng 6 năm vì anh ngoại tình. Khi mới chia tay chồng, nhờ bạn bè giới thiệu, tôi xin được việc làm nhưng mức lương khá thấp, không đủ chi tiêu cho một nhà 3 người (mẹ tôi, tôi và con). Khi con được 2 tuổi, tôi xin làm công nhân may mặc cho một công ty nước ngoài. Cũng may mắn nên tôi vào được một tổ toàn những người nhanh nhẹn, chăm chỉ, lành nghề. Ngoài lương cứng còn có lương ăn theo sản phẩm nên thu nhập của tôi cũng khá, nhất là vào dịp Tết hoặc tăng ca. Tôi có thể tiết kiệm được chút tiền hàng tháng (mức sống ở quê tôi bình thường, nhà lại nuôi gà, trồng rau, lúa). Tôi góp tiền chơi họ với bạn bè, mỗi lần đến lượt, tôi sẽ làm một việc lớn lớn như mua máy giặt, tủ lạnh hoặc sửa lại cái bếp.
Tôi nhận được thêm việc xử lý sổ sách liên quan đến kế toán ở công ty. Nửa ngày làm ở xưởng may, nửa ngày lên văn phòng làm việc, tối về tôi buôn bán thêm đặc sản quê hương. Thời gian vừa rồi, tích cóp được ít tiền, cộng với lấy họ, tôi vay mượn thêm để sửa lại nhà chính. Hàng xóm láng giềng bàn tán rằng tôi cặp bồ hết anh này đến anh kia nên có tiền sắm sửa, xây nhà. Nhưng họ đâu biết tôi vất vả thế nào. Vì chỉ có sáng sớm, tối và cuối tuần tôi mới đóng hàng, chuyển hàng đi được nên mọi người cứ nghĩ tôi đi sớm về khuya. Đúng là tôi đang quen một người, nhưng cũng chỉ yêu mình anh chứ đâu có cặp kè nhiều người và xen vào gia đình ai. Mẹ tôi nghe người ta nói cũng về nghi ngờ rồi hỏi. Tôi buồn lắm, chẳng lẽ phụ nữ cứ phải dựa dẫm vào đàn ông mới làm nên chuyện sao? Nếu cứ mang tiếng thế này tôi sợ mẹ buồn, ảnh hưởng không tốt tới con và cả tương lai của tôi nữa. Mong chuyên gia và độc giả tư vấn giúp, tôi phải làm sao để thanh minh cho bản thân?
Chuyên gia tâm lý Trần Kim Xuân gợi ý:
Chào My,
Bạn là một người phụ nữ có nghị lực vươn lên trong cuộc sống khó khăn, biến đau thương thành động lực để lo cho mẹ già, con nhỏ. Người bên ngoài chỉ nhìn thấy thành quả bạn đạt được như mua máy giặt, tủ lạnh, sửa bếp, sửa nhà... mà không hiểu quá trình bạn kiếm tiền thế nào. Qua những lời bàn ra tán vào của hàng xóm về bạn cho thấy: họ chưa hiểu rõ những việc bạn đang làm nên đoán già đoán non; bạn chưa thân thiện, gần gũi với hàng xóm lắm, phải chăng vì bạn quá bận; họ ghen tị với bạn.
Đến cả mẹ bạn cũng tỏ vẻ nghi ngờ, điều này thể hiện rằng bạn sống nội tâm, lặng lẽ, không chia sẻ với ai. Bạn không làm gì trái với lương tâm, thẹn với lòng thì chẳng việc gì phải lo lắng, sợ hãi. Tuy nhiên, bạn nên điều chỉnh một chút về cách hành xử để mọi người hiểu bạn hơn.
Trước tiên, hãy tâm sự với mẹ, người gần gũi với bạn nhất để bà hiểu, yên tâm. Thay vì tủi hổ, hãy để bà cảm thấy tự hào về bạn. Bên cạnh đó, bạn cũng có thể chia sẻ với con về công việc mình đang làm. Hãy xem bé là một người bạn nhỏ, đừng cho rằng bé chỉ là trẻ con, không hiểu gì. Lời nói bên ngoài chỉ thực sự nguy hiểm khi trong lòng con bạn không hiểu gì hoặc đã nhận định cái xấu từ trước.
Với người yêu hiện tại, bạn không nên giấu giếm và chịu đựng một mình, rồi lo được lo mất. Hãy chia sẻ để người yêu hiểu hơn về bạn, đồng thời cho anh ấy cảm giác bạn tin tưởng, tôn trọng và anh ấy có vị trí quan trọng đối với bạn.
Còn với hàng xóm, làng giềng, bạn nên cởi mở, gần gũi hơn một chút, thỉnh thoảng hàn huyên vài câu. Qua những câu chào hỏi ngắn ngủi đó, dần dần họ sẽ hiểu hơn về công việc, con người bạn. Một bộ phận, họ chỉ bàn tán khi chưa hiểu rõ vấn đề, nghe người khác nói và thấy bạn xa cách. Còn một bộ phận đồn đại khi chưa hiểu và ghen tị với bạn. Chỉ cần vài người biết thì "cả làng" đều rõ cả thôi.
Vì vậy, hãy sống đúng với mình và đừng nên phân tâm vì những chuyện không đáng này. Chúc bạn mạnh mẽ.
Theo My (VnExpress.net)