Sau 10 kỳ trong "tự truyện" kể về cuộc hôn nhân địa ngục với MC Thanh Bạch, NS Xuân Hương cũng đã tung nốt phần cuối cùng kể về quá trình ly hôn, khép lại quãng thời gian tăm tối để bước sang cuộc sống mới của mình.
Nhận được tờ giấy ly hôn, NS Xuân Hương cảm thấy nhẹ nhõm nhưng không trút được gánh nặng trong lòng vì thương con trai. Tuy nhiên, Thanh Bạch thì dường như vô cảm với mọi thứ, đến nỗi đi về nhà với gương mặt lạnh tanh, không hỏi không nói với con trai lấy một câu, hai cha con mà như người dưng. Thậm chí, Thanh Bạch còn muốn lấy lại căn nhà đang cho thuê để cắt luôn khoản thu nhập duy nhất của hai mẹ con Xuân Hương lúc đó.
NS Xuân Hương kể: "Những lúc trước mặt con, tôi cố không để rơi nước mắt cho ra vẻ bình thường để còn làm "cây tùng cây bách" cho con đừng gục ngã. Đi học về nó nằm một chỗ mặt buồn rười rượi. Muốn an ủi con mà không biết nói câu gì. Một hôm tôi đánh bạo nói với con: "Nếu ba ra ở riêng thì con cứ coi như ba đi diễn xa lâu về. Con đừng buồn. Ráng học nghe con!". Nó bảo: "Mai mốt chắc con không dám ra đường. Lỡ người ta hỏi "tại sao ba má ly dị" con không biết trả lời sao nữa". Tôi nghe ruột gan thắt lại. Cố mở to đôi mắt ngăn không cho nước mắt đang chực trào ra. Tôi bảo: "Những người tế nhị không ai hỏi con như vậy đâu con. Từ từ rồi cũng qua thôi".
Anh vẫn đi về với vẻ mặt lạnh tanh, đến liếc mắt nhìn con cũng không, dù hai cha con đi ngang qua mặt nhau. Còn gì đau đớn xót xa hơn thế nữa khi anh coi con như người dưng xa lạ...".
Nữ nghệ sĩ làm theo lời chồng dù biết hai mẹ con mình sẽ rất khó khăn nếu không cho thuê căn nhà kia nữa. Tuy nhiên, khi đã cắt hợp đồng và lấy lại nhà cho Thanh Bạch nhưng ông vẫn không chịu chuyển đi mà còn làm những hành động quá đáng để con trai cũng phải bất bình.
"Cơm tôi nấu để phần cho con thì anh ăn hết nhưng anh không đưa cho tôi một đồng. Con tỏ vẻ bất bình, tôi phải lựa lời giải thích để bào chữa cho ba nó, tôi khuyên nhủ con để con đừng nghĩ xấu cho ba nó.
Có những bữa cơm tôi phải nhường cho con tôi vì nhiều khi trong túi không còn đến hai mươi ngàn bạc. Tính tôi không nói dối bao giờ, nhưng trong giai đoạn đó tôi nói dối ngọt lịm luôn. Có những hôm không còn tiền đi chợ, tôi giả bộ nói bỏ quên tiền ở nhà. Người bán nói "Không sao! Hôm nào đưa cũng được. Muốn lấy thêm gì nữa thì lấy nghen!". Tôi cố làm ra vẻ tự nhiên nói tiếng "cảm ơn” mà trong lòng hổ thẹn và tủi thân vô cùng. Về nhà tôi "trốn" cho đến khi có tiền mới dám ló mặt ra chợ. Tôi lại nói láo rằng: "Xin lỗi nhen! Hổm rày mắc về quê". Ôi trời! Nghĩ mà thấy mắc cỡ thiệt chớ! Nhưng thôi kệ, có tiền đem trả là may lắm rồi.
Anh vẫn không chịu dọn đi dù tôi đã nhiều lần yêu cầu và mặc cho cái nhà kia vẫn bỏ không, còn mẹ con tôi thì phải "bóp mồm" lại vì còn phải bớt phần cơm "làm từ thiện cho nhà giàu", NS Xuân Hương viết.
Cuối cùng thì Thanh Bạch cũng chịu dọn ra khỏi nhà. Lúc này cuộc sống của mẹ con Xuân Hương bắt đầu khá hơn, cô quay lại với công việc và làm chương trình hài kịch. Để con trai được thân thiết hơn với ba, NS Xuân Hương cũng tạo điều kiện cho con thỉnh thoảng mang đồ ăn qua nhà Thanh Bạch, mối quan hệ cha con cũng nhờ đó mà cải thiện nhiều.
Về sau, Thanh Bạch và Xuân Hương cư xử với nhau như bạn bè, cuộc sống bình yên trở lại, con trai của hai người cũng đi du học ở Malaysia. "Cuộc chiến" tưởng như đã kết thúc thì sóng gió lại nổi lên khi con trai trở về nước và bắt đầu lánh xa mẹ, thậm chí là biệt tăm không một lời nhắn để lại.
"Linh tính mách tôi rằng có chuyện không hay đây. Người ta hay nói: Sau những ngày biển đẹp với những ngọn sóng hiền lành hơn bình thường là dấu hiệu của những cơn bão lớn. Tôi có gọi điện thoại cho con hai lần mà cháu không nghe máy, cũng không gọi lại cho tôi.
Thế là cháu bỏ tôi đi từ ngày đó. Không lý do, không một lời từ biệt, chẳng một lời giải thích, mặc cho đầu óc tôi quay cuồng với hàng ngàn câu hỏi.
Tôi lại một lần nữa cảm giác được cái chênh vênh hụt hẫng. Chẳng lời lẽ nào có thể nói được nỗi đau của tôi khi bỗng đột ngột bị con bỏ rơi sau bao năm mẹ con bên nhau như thế.
Sau nhiều ngày gắng gượng, tôi suy nghĩ: Con tôi là một phần đời của tôi. Tôi đã có được nó trong ước ao, trong hy vọng. Tôi đã sống hết cả cuộc đời dành cho con. Tôi đã yêu thương nó bằng hết cả tình thương của một người mẹ. Tôi đã lo cho con bằng tất cả cuộc đời của mình. Nhưng bây giờ con đã lớn, đã trưởng thành. Con có quyền sống cuộc đời của nó, có quyền chọn lựa và quyết định cho mọi hành động của nó. Hơn nữa, tôi chưa bao giờ có ý nghĩ bắt buộc con cái phải nặng gánh cha mẹ. Tôi không muốn làm phiền con cái. Thôi thì mình hãy sống cuộc đời của mình và mình sẽ không làm phiền nó. Kể từ nay, mình sẽ đứng ngoài cuộc đời của con.
Từ ngày con bỏ đi theo ba mất tăm, tôi nhớ lại đã từ lâu anh đã không còn liên lạc với tôi", cô kể.
Đầy đủ chương 10 trong "Thiếu lãng mạn tình ta tan vỡ" của NS Xuân Hương:
Theo Eri (Helino)