Vợ chồng tôi lấy nhau 15 năm, đã có 2 mặt con, các con đều đã lớn. Chồng tôi làm kinh doanh bên ngoài, còn tôi làm nhân viên văn phòng. Lương tôi mỗi tháng chẳng được bao nhiêu, chỉ khoảng 10 triệu. Hàng tháng chồng đều đưa tôi thêm khoảng 50 triệu nữa để vừa tiết kiệm và chi tiêu.
Gia đình tôi có 2 con đều đang học cấp 2, việc học hành rất tốn kém, lại thêm khoản thuốc men của bố mẹ chồng hàng tháng, tiền sinh hoạt chung cả nhà, thi thoảng chồng lại đưa khách về nhà ăn nhậu... Chi phí hàng tháng gia đình tôi ít cũng 25 triệu, nhiều hơn thì lên đến 30 triệu.
Sống ở thành phố, bước chân xuống đường là tốn tiền, hàng ngày tôi đều đau đầu tính toán chi tiêu sao cho hợp lý, thế nhưng chồng lúc nào cũng nghĩ việc nhà tiêu pha chẳng đáng bao nhiêu.
Mới đây chồng tôi cần vốn làm ăn, hỏi tôi đưa cho anh tiền để đầu tư. Tính từ số tiền tiết kiệm được, thì mỗi tháng nhà tôi chỉ tiết kiệm được khoảng 20-30 triệu đồng. Thấy số tiền ít hơn số chồng đưa tôi hàng tháng, anh chỉ thẳng mặt tôi mà mắng rằng tôi không biết lo toan việc nhà, chi tiêu vung phí, rồi còn nghi ngờ vợ mang tiền về nhà ngoại, lập quỹ đen.
Bao năm nay tôi đã rất mệt mỏi lo toan đủ thứ việc trong gia đình. Chồng chỉ biết kiếm tiền đem về, ngoài ra không hề chia sẻ với vợ bất cứ việc gì. Dù mệt mỏi tôi vẫn cố gắng, nhưng khi nghe bản thân bị xúc phạm sau những gì đã làm bấy lâu tôi thực sự tuyệt vọng.
Sau lần cãi vã rất lớn hôm ấy, tôi viết đơn ly hôn rồi ký, nhưng chồng tôi không đồng ý ly hôn. Anh ta nói từ nay mọi khoản chi tiêu đều phải ghi chi tiết để "báo cáo" lại cuối tháng. Tôi thực sự không thể chịu đựng thêm và không biết làm thế nào.
Theo Tiểu Vy (VOV.vn)