Giờ mỗi lần nhắc tới đám cưới xa xỉ của chị Hoa (Sơn Tây – Hà Nội) cách đây 5 năm, người dân quanh đó vẫn còn trầm trồ xuýt xoa bảo: "Chưa bao giờ được chứng kiến đám cưới nào hoành tráng, nhiều xe sang tới rước dâu như thế. Đúng là lấy chồng đại gia, nàng dâu nhà giàu vẫn khác".
Chị Hoa chia sẻ, đúng là đám cưới chị ngày ấy to thật, nhà chị nghèo thôi nhưng nhà chồng chị thì giàu lắm. Họ là dân kinh doanh nhiều đời, đất, nhà Hà Nội nhiều không đếm xuể. Nói chung hoàn cảnh nhà chị với nhà chồng lệch nhau 1 trời 1 vực nên lúc yêu, chị bị bên nhà chồng phản đối gay gắt lắm. Nhất là mẹ chồng, sau khi biết chuyện tình cảm của anh chị, hầu như ngày nào bà cũng gọi điện yêu cầu chị chia tay với con trai bà. Bà còn không tiếc lời lăng mạ bảo chị chài anh, bỏ bùa anh để được làm dâu nhà giàu. Sau chị có bầu nên buộc gia đình nhà chồng phải dẫn lễ xuống nhà hỏi cưới. Song họ có điều kiện đính kèm là chị phải tự tay viết giấy cam đoan chấp nhận sau này không được can thiệp bất cứ điều gì vào tài sản của nhà chồng.
Chị bảo, sau cưới chị mới thấm nỗi khổ của nàng dâu nhà giàu. Họ có tiền, coi người như cỏ rác. Bố mẹ chị vất vả lắm mới nuôi được chị ăn học, thế nhưng lấy chồng rồi, nhà chồng bắt chị phải nghỉ việc lo nội trợ vì họ bảo lương chị còn không bằng lương giúp việc thì đi làm làm gì.
Không dám cãi lại ý mẹ chồng, chị Hoa đành gác bỏ sự nghiệp lui về chăm lo cho gia đình. Trước đây nhà có giúp việc, nhưng từ khi có nàng dâu về thì giúp việc nhà chồng cho nghỉ. Ngày 3 bữa cơm, giặt mấy chậu quần áo, lau 5 tầng nhà, nhưng trong mắt nhà chồng, chị vẫn chỉ là đứa ăn bám không hơn.
Chị kể những ngày đó chị phải sống tủi nhục lắm, đã thế chồng chị lại là người không có lập trường, chuyện gì cũng nghe mẹ. Tháng kiếm được bao nhiêu tiền gửi cả mẹ đẻ cầm, vợ muốn mua gì, tiêu gì phải ngửa tay xin lại bà từng xu.
Mấy năm sống cùng nhà chồng, hết lòng chăm lo cho bố mẹ chồng nhưng trong mắt họ chị vẫn chỉ là đứa cơ hội, thưc dụng bám lấy con trai họ để có cái mác Hà Nội nên dù cưới đã 4, 5 năm chị Hoa vẫn không được nhà chồng đồng ý cho nhập vào hộ khẩu gia đình. Điều đó khiến chị có cảm giác lúc nào mình cũng là người dưng.
Bố mẹ chồng đã tệ, chồng chị còn tệ hơn. Lúc con gái tròn 3 tuổi thì chị phát hiện anh ta có bồ. Chị vật vã khóc lóc, cãi lộn với chồng mà chẳng ăn thua. Tuyệt vọng, chị tìm mẹ chồng giãi bày mong bà đứng ra can ngăn, khuyên nhủ con trai nào ngờ mẹ chồng chị bảo: "Đàn ông trai gái là thường, có trách là trách chị tài sắc thua kém mới không giữ được chồng".
Thế là hết chỗ níu kéo, chị quyết định ly hôn, chấp nhận dẫn con gái ra đi với hai bàn tay trắng, chính thức trút bỏ cáo danh nàng dâu nhà giàu. Chị tâm sự, lúc đặt bút ký đơn, chị cũng đắn đo lắm. Thực ra ngần ấy năm sống như đầy ải bên nhà chồng, tình cảm của chị đâu còn gì nữa. Chị chỉ thương con, sợ làm nó tổn thương tinh thần nó. Song nghĩ đi nghĩ lại, nếu chị còn tiếp tục duy trì cuộc hôn nhân ấy, con chị chắc gì đã có mái ấm hạnh phúc thật sự. Vậy nên chị ly hôn. Chị bảo, biết chặng đường phía trước của mẹ con chị sẽ gian lan lắm nhưng chị tin mình sẽ vượt qua, rồi mẹ con chị sẽ hạnh phúc.
Theo Hải Hương (Helino)