Ngày trước, nhìn chồng ít tuổi nhưng được cái ngoại hình cũng khá chững chạc, tôi cảm thấy yên tâm. Ai cũng bảo, mặc dù anh kém tôi 2 tuổi nhưng nhìn tôi còn trẻ hơn anh.
Tuy là ít hơn tôi hai tuổi nhưng lúc nào anh cũng tỏ ra ga lăng, chu đáo. Chẳng khi nào anh để tôi phải chịu thiệt thòi gì. Điều tôi hài lòng nhất ở anh chính là, khi yêu nhau, đi với bạn tôi, anh đều thể hiện sự chững chạc của mình. Chủ động trả tiền, chủ động nói chuyện, bắt tay, và rất hòa đồng. Bạn bè tôi không ai là không khen ngợi anh, bảo dù ít tuổi nhưng mà lại như người từng trải, già dặn. Họ khen tôi giỏi, tốt số vì yêu được trai trẻ lại đẹp trai. Tôi cười bảo ‘gừng càng già càng cay’. Đúng là như vậy thật, chậm nhưng chắc, lấy được chồng trẻ thấy an lòng…
Thật ra, ngoài những lời khen cũng nhiều người bảo tôi liều lĩnh, nhiều tuổi rồi thì nên chọn một người đàn ông già hơn mình chút, sau này họ còn chiều. (Ảnh minh họa) |
Sau khi cưới nhau, tôi mới thấm thía được cái gọi là lấy chồng trẻ con. Quả thật, dù không phải là hối hận nhưng đôi lúc, cảm thấy cuộc sống thật sự mệt mỏi, chán nản, cảm thấy bế tắc vì vợ chồng hơi tí là cãi nhau. Mà mỗi lần cãi nhau như vậy, chồng hay dỗi, mình không làm lành thì phải 3-4 ngày, giận nhau như vậy chỉ mệt cái thân. Nhưng mà, không phải là mình xuống nước thì có lẽ chẳng biết bao giờ cuộc chiến tranh lạnh vợ chồng mới kết thúc.
Cưới nhau chưa được 1 năm, vợ chồng giận nhau trên dưới 5 lần, lần nào cũng là tôi nín nhịn mặc dù chẳng thấy mình sai ở đâu, thậm chí là lần nào cũng đúng. Chồng đi uống bia, vợ bảo uống ít thôi vì còn đi về nhà đường xá xa xôi, gió máy. Chồng không nói gì, mặt vênh lên. Đi đường, chồng phóng như tên lửa, tôi sợ gần chết quát chồng, nói chồng vài lời thế mà chồng cũng giận. Mà ai sai chứ, uống thì phải có chừng mực, đi xe phải có ý thức, phóng ầm ầm, có vợ nào mà không lo. Đã thế còn đánh võng, trêu đùa người đi đường khiến tôi cảm thấy bức bách vô cùng. Tối ấy về tôi nói cho một trận, bảo cấm lần sau không bạn bè gì hết. Nên nhiều lần như vậy, cứ có bạn gọi đi uống rượu là tôi cấm tiệt, không cho đi. Chồng nói tôi không ra gì, bảo tôi là không biết tôn trọng sở thích của chồng. Tôi chẳng khó khăn nhưng cứ nghĩ đến cái sự nguy hiểm khi đi xe, sợ lắm! Sợ chồng làm sao thì có mà ân hận cả đời…
|
Cái tính trẻ con của chồng còn thể hiện ở việc… lười. Đúng là, bạn bè bảo lấy chồng trẻ tha hồ phục vụ không sai chút nào, giờ thì tôi đã hiểu. (Ảnh minh họa) |
Cái tính trẻ con của chồng còn thể hiện ở việc… lười. Đúng là, bạn bè bảo lấy chồng trẻ tha hồ phục vụ không sai chút nào, giờ thì tôi đã hiểu. Khi yêu nhau tất nhiên đàn ông phải ga lăng, chịu khó. Còn khi đã lấy nhau về thì chỉ có chồng nằm ườn ra, cơm nước từ A đến Z vợ phải phục vụ. Chồng thậm chí còn muốn vợ phục vụ cả nước ngâm chân. Nếu mà không làm thì chồng lại lấy dẫn chứng vợ anh này, vợ anh kia chịu khó, chăm chồng. Đúng là nhiều khi ức, mặc kệ, nhưng mặc kệ thì mặt chồng xị ra, thế là chẳng vui chút nào.
Mới đùa có mấy câu rằng ‘em hơn tuổi anh, lẽ ra anh phải gọi em bằng chị’ thế là chồng mặt sưng mày sỉa, khó chịu với tôi bảo, ‘thích gọi bằng chị thì đây cho gọi bằng chị cả đời nhé, đừng tưởng nhiều tuổi mà lên mặt, vợ già thì sung sướng gì’. Với câu nói này, tôi có quyền giận chồng, chán chồng, tức chồng, phải là tôi mới đúng. Nhưng chồng tự cho mình quyền đó, giận vợ mấy ngày không thôi. Lần nào như vậy tôi cũng cảm thấy rất mệt mỏi, không ai chịu ai thì chỉ làm không khí khó chịu, khiến mình sống không thoải mái. Thôi thì tôi đành nhịn, lại quay vào ôm chồng, nịnh nọt chồng, chán luôn mà vẫn phải làm…
Có lần chồng rủ tôi đi uống rượu cùng bạn bè của anh, tôi nhất định bảo không đi vì ngại lạnh. Thế mà chồng vùng vằng, dỗi, sau trận ấy về không thèm nhìn mặt tôi lần nào. Tôi phải xin lỗi mãi cuối cùng mới chịu chấp nhận. Đúng là, lấy chồng trẻ con thật rồi. Giá như vợ của chồng là mấy em trẻ, teen thì chắc chồng phải còng lưng ra mà chiều. Đằng này, vợ là một ‘bà cô già’ nên chồng làm nũng. Thế mà lúc nào cũng ra vẻ mình người lớn. Người lớn gì quên sinh nhật của vợ thì được nhưng vơ mà quên thì nhất định dỗi, nói vợ vô tâm, không quan tâm chồng. Người lớn gì mà đến ngày cưới cũng đố vợ có nhớ ngày gì không, vợ đùa câu là không thì cũng lại sưng mặt khó chịu, dỗ mãi mới thoi. Hay cho cái sự lấy chồng trẻ con, vẫn là người ta nói đúng. “Người ta” thì bao giờ cũng đúng.
Dù chồng có nhiều điểm đáng yêu và tôi vẫn còn rất yêu chồng nhưng đúng là, lấy chồng kém tuổi quá mệt mỏi, toàn phải chiều. Thôi thì đành chấp nhận thôi, biết làm sao được vì đã chọn rồi, không còn đường lui. Căn bản là phải điều hòa cách sống…
Theo Thanh Nga (Khampha.vn)