Người đàn ông giao báo bằng xe đạp cuối cùng ở Sài Gòn: Vội làm gì giữa cuộc đời hối hả
25/05/2018 06:01:16
Cuộc sống ngày một phát triển, con người ta chỉ cần một cú chạm đã có thể biết hết tin tức từ ta sang Tây, thế nhưng vẫn còn những con người như ông Sơn ngày ngày cần mẫn giao những tờ báo giấy đến tay khách hàng, gìn giữ một nét văn hoá đầy thú vị của Sài Gòn.
Sài Gòn một buổi sáng thường nhật bận rộn, người xe tất tả ngược xuôi, giữa cái nắng hè tháng 5 oi bức, người đàn ông đã ngoài 60, đội chiếc mũ beret bạc màu chầm chậm từng vòng quay xe đạp, len vào từng con hẻm nhỏ, đưa tin tức "nóng hổi" đến tay mọi người. Trong chiếc giỏ xe đã cũ, xấp báo thơm mùi giấy mới cũng lấp lánh những tia nắng vàng ươm.
Gắn bó với công việc giao báo từ năm 1975, thời mà báo giấy vẫn còn rất thịnh hành. Hơn 40 năm qua, đều đặn mỗi ngày từ 6-7h sáng đến 11h trưa, ông Nguyễn Kim Sơn lại rong ruổi khắp các con hẻm lớn nhỏ ở quận 3, khi là giao báo cho những gia đình đã đặt trước, khi là bán dạo cho khách vãng lai ở dọc đường.
Vậy đó, ông bà chẳng yêu nhau lãng mạn, chẳng hẹn hò tình tứ như bao đôi trai gái thời nay nhưng nghĩa vợ chồng vẫn son sắc như ngày gặp gỡ. Không có con cái nên những ngày tuổi xế chiều ông Sơn muốn dành thời gian để chăm sóc vợ nhiều hơn. Những năm gần đây ông chỉ đi giao báo gần con hẻm 306 Nguyễn Thị Minh Khai – nơi có sạp báo nhỏ của bà Thu, để khi thì chạy về nhà lấy cho vợ bình nước, khi lại tạt qua lấy thêm vài tờ báo rồi nói chuyện cho bà đỡ buồn hay ăn sáng cùng nhau như thế. Cứ vậy, đôi vợ chồng già đã đồng hành cùng nhau ngấp nghé cũng 20 năm có lẻ giữa cái đất Sài Thành.
Sạp báo nhỏ của họ chỉ bán đến 1-2h trưa là nghỉ, bởi giờ đó có lẽ ai nấy cũng đã cập nhật hết tin tức trong ngày rồi. Nhớ lại những ngày xưa cũ cách đây cả vài chục năm, ở cái thời "hoàng kim" của báo giấy, khi mà người ta sẵn sàng xếp cả một hàng dài chỉ để chờ mua được tờ báo, có hôm sạp bán đến tận 6-7h tối mới nghỉ.
Ở một mặt nào đó của cuộc sống, thì chú Sơn đã là một người đàn ông may mắn. May mắn bởi không mất quá nhiều thời gian loay hoay tìm kiếm niềm yêu thích và khiến nó trở thành một phần trong cuộc sống của mình, một công việc bình thường nhưng không chán chường, một gia đình giản dị, tuyệt nhiên miễn nhiễm với cái xô bồ và ồn ã của phố thị.