Tiếng cười đùa, gọi nhau í ới của những đứa trẻ khiến người dân trong con hẻm nhỏ trên đường Trần Bình Trọng (Quận 5) phải nán lại nựng nịu, bồng bế. Các bé là những đứa trẻ đặc biệt trong ca sinh năm đầu tiên và duy nhất tại Việt Nam hiện nay.
Quyết tâm giữ những đứa con dù được cảnh báo nguy hiểm tính mạng
Trước đó, anh Hiếu và chị Thư cưới nhau hơn 2 năm vẫn chưa có con, khi đi khám mới biết nguyên nhân là do chị Thư mắc hội chứng buồng trứng đa nang, anh chị được khuyên nên thụ tinh nhân tạo, tuy nhiên vì kinh tế khó khăn nên vợ chồng chị không thể thực hiện được, bên cạnh đó chị Thư dùng phương pháp kích trứng giao hợp tự nhiên và được cảnh báo sẽ có rủi ro đa thai.
|
Năm đứa trẻ đáng yêu trong ca sinh 5 đầu tiên tại Việt Nam. Các bé được gọi lần lượt là : Cả, Hai, Ba, Tư, Út. |
Theo chị Thư, lúc đầu biết mình mang thai bốn đứa, anh chị hơi sợ, nhất là sức khỏe và tính mạng của chị và con, sau là nhà ít người sợ sẽ không thể chăm hết, thêm phần từ lúc chị mang thai phải nghỉ làm, mọi gánh nặng đều dồn trên lưng chồng, chị không nỡ. Suy đi tính lại, anh chị nói với nhau thôi ráng, tới đâu hay tới đó chứ con mình yêu thương như nhau, loại phôi chẳng khác nào mình buông bỏ chúng.
Nhớ lại những ngày mang thai, chị Thư không khỏi rùng mình, những tháng đầu cũng nghén, cũng khó ngủ như những bà bầu khác. Nhưng đến tháng thứ 5, bụng chị bắt đầu to "quá khổ" lúc nào cũng căng cứng như cái trống, chỉ cần một đứa đạp là... anh em chúng cũng đạp theo, nhiều lúc đau thở không nổi chị chỉ biết cố gắng cắn răng chịu mà nước mắt cứ tự nhiên tuôn ra. Càng gần đến ngày sinh, chị càng đi lại khó khăn, có những thời điểm chỉ nằm cũng mệt, nhưng những lúc đó chỉ cần tưởng tượng cảnh 5 đứa trẻ y hệt nhau, líu lo, ríu rít suốt cả ngày là thấy nhẹ nhàng.
Theo chị Thư, vì sinh 5 nên... cái gì cũng nhân 5. Nhiều lúc chỉ việc cho các con vệ sinh, ăn sáng, tắm cho chúng cũng mất hết cả buổi. |
Những ngày tháng vất vả xen lẫn hạnh phúc
Nhóc Cả, tinh nghịch và "đầu têu" cho những chiêu trò của "đồng bọn". |
|
Nhóc Hai, đẹp trai, nhỏ nhất nhà nhưng cũng... "gân" nhất nhà, rất "ăn ý" với nhóc Cả khi bày trò, nhưng cả hai cũng... không ngại thua đủ với nhau để giành đồ chơi. Theo chị Thư thì nhóc Hai giữ kỷ lục về... độ lì. |
Tuy nhiên, nỗi lo lớn nhất của chị Thư lúc này là chị sắp hết hợp đồng được tài trợ sữa cho 5 bé, tuy công ty của anh Hiếu cũng hỗ trợ anh trong việc nuôi năm đứa trẻ, nhưng theo tính toán của chị Thư thì mỗi tháng chi phí lo cho 5 đứa trẻ cũng hết gần 20 triệu đồng, chưa kể những lúc chúng bị bệnh, chúng đi học.
Bụ bẫm và ham ăn nhất là nhóc Ba, nhưng cũng là đứa trẻ tình cảm và ngoan nhất nhà. |
|
Còn đây là cô Tư lém lỉnh nhưng cũng... mít ướt nhất nhà. |
|
"Cô út" xinh gái, thích cười nhưng khi khóc thì... không ai dỗ dành được. |
|
Trong lúc chị Thư bận dọn dẹp, nấu ăn, bà nội sẽ trở thành người giữ trẻ |
Mẹ chồng chị cho biết: "Thư nó vậy là giỏi rồi, tôi thì ở chung, phụ trông cháu, nhiều lúc chúng cùng nhau nghịch, cùng nhau khóc thì... sợ lắm, ngôi nhà nhỏ cứ inh ỏi cả lên. Nhưng mỗi khi cả nhà quây quần ăn cơm, nhìn cháu chơi đùa ríu ra ríu rít thì cũng vui lắm. Từ lúc có các cháu đến giờ, chi phí gì cũng nhân 5, tội cho hai vợ chồng nó".
Tuy mệt mỏi, khó khăn nhưng gia đình chị Thư lúc nào cũng đầy tình yêu thương, tiếng cười, và sự hạnh phúc. |