Tại khu trọ dành cho công nhân ở Thuận An (Bình Dương) có một cặp song sinh nữ vô cùng đáng yêu và lạ kỳ: sở hữu làn da trắng muốt, mái tóc dài – dày màu trắng và đôi mắt màu xanh lá. Ai nhìn thoáng qua cũng ngỡ hai bé là… con lai nhưng càng nhìn càng thấy đậm chất người Việt Nam.
“Hai đứa nhỏ mới 3 tuổi thôi nhưng ngoan ngoãn và lễ phép lắm. Chiều chiều là ba mẹ lại cho chúng ra ngoài đường chơi đùa, gặp ai là cúi người chào hỏi. Chúng nhìn đáng yêu và dễ thương lắm. Ban đầu chúng tôi nhìn lạ nhưng càng nhìn càng mê vì đẹp độc lạ quá trời”, chị Tư (35 tuổi) – một người hàng xóm của gia đình cặp song sinh cho biết.
Người phụ nữ vừa dứt lời, một người hàng xóm khác tiếp chuyện: “Gia đình cô Rồng, chú Mây (tức ba mẹ của cặp song sinh – PV) có 3 đứa con đều có hình dáng như thế. Tôi nghe người ta bảo rằng cô chú ấy mang trong mình gen lặn nên đẻ ra đám nhỏ đều mắc bệnh bạch tạng. Song trộm vía cả ba đề khoẻ mạnh, ngoan ngoãn và dễ thương lắm. Ở cái hẻm này ai cũng quý mến lũ nhỏ”.
Sau đó hai người chỉ cho chúng tôi nơi ở của gia đình cặp song sinh. Căn phòng trọ không quá rộng lớn nhưng ngăn nắp và sạch sẽ vô cùng. Chị Rồng tiếp đón chúng tôi rất vui vẻ và nồng hậu dù vừa xong ca làm ở công ty: “Vợ chồng tôi quê dưới Sóc Trăng, chuyển lên đây làm việc được một thời gian dài rồi. Tôi làm công nhân may ở trong khu công nghiệp, còn anh Mây cũng làm ở gần đây, trong một công ty sản xuất gậy đánh golf.
Vợ chồng tôi có 3 đứa nhỏ: thằng lớn 12 tuổi và hai đứa này. Thường ngày, 7h sáng tôi đưa chúng đến trường rồi 17h chiều đón về. Tôi gửi Tâm Chị - Tâm Em (tức cặp song sinh) ở một lớp giữ trẻ ngay gần nhà nên đưa đón cũng tiện”.
Nhắc đến hình dáng khác lạ của cặp song sinh Tâm Chị - Tâm Em, chị Rồng cho biết hai con mặc bệnh bạch tạng – một loại bệnh do rối loạn bẩm sinh di truyền khi bố hoặc mẹ xuất hiện gen lặn đồng hợp tử kết hợp với nhau sẽ sinh ra con như vậy.
“Tôi đã dành vài năm để tìm hiểu về căn bệnh này và được biết, với người mắc căn bệnh, do khiếm khuyết của gen làm cho men tyrosinase không hoạt động, từ đó khiến cho da, tóc, lông mất sắc tố. Vì thế chúng thường sợ ánh mặt trời mạnh, thị lực yếu dần. Hiện đi ra ngoài nếu không có kính râm, hai đứa không hề thích hoặc cứ nhăn nheo mắt lại ấy”, người mẹ buồn rầu nói.
Chúng tôi động viên chị Rồng: “Dù thế nhưng cơ thể của đám nhỏ vẫn phát triển bình thường và không hề ảnh hưởng đến tuổi thọ”. Song người phụ nữ vẫn trầm ngâm, trăn trở về tương lai của hai đứa trẻ.
Chị Rồng tiết lộ thêm, con trai lớn của vợ chồng chị cũng mắc căn bệnh này. Ngày đó, chị suy sụp và gục ngã, tưởng chừng không thể đứng dậy. Chị đau đớn không hiểu vì sao hai vợ chồng chị lại phải chịu cú sốc như thế, thương con phải mang hình dáng khác lạ so với những đứa trẻ khác.
Đặc biệt khi chứng kiến mắt con sợ ánh sáng, chị Rồng càng thêm tuyệt vọng hơn. Chị sợ một ngày nào đó con trưởng thành, đôi mắt sẽ chẳng thể nhìn rõ mọi cảnh vật, không thấy cha thấy mẹ. Đó là lý do chị không dám sinh tiếp lần nữa, sợ có gen di truyền.
“Gần 10 năm trời, vợ chồng tôi không dám sinh đẻ tiếp dù rất thích trẻ con. Cách đây 4 năm, gia đình và bạn bè đã khuyên cả hai nên đẻ tiếp lần 2. Họ động viên đứa đầu bị bạch tạng, chắc gì đứa thứ 2 đã mắc tiếp. Vì thế chúng tôi đã quyết định sinh thêm con để gia đình có thêm tiếng nói cười trẻ thơ.
Hồi bác sĩ chẩn đoán mang thai đôi, vợ chồng tôi mừng rỡ lắm, từng ngày mong chờ hai đứa chào đời. Song lúc ở trên bàn mổ, nhìn thấy diện mạo của chúng mà tôi lo lắng, chẳng thể nói lên lời. Thậm chí bác sĩ cũng ngỡ ngàng.
Thú thật, đến giờ tôi vẫn chẳng thể quên được giây phút ấy. Không phải tôi không yêu thương các con mà lo lắng với ngoại hình giống anh hai, không biết tương lai sau này sẽ ra sao”, chị Rồng tâm sự.
Dẫu còn nhiều lo âu nhưng vợ chồng chị Rồng luôn động viên nhau phải cố gắng kiếm tiền lo cho lũ nhỏ một cuộc sống tốt, nuôi chúng trở thành những đứa trẻ ngoan ngoãn, lễ phép. Và thực tế đã chứng minh, vợ chồng chị đã nuôi dạy con thành công như mong muốn.
Qua tiếp xúc, chúng tôi cảm nhận dù Tâm Chị và Tâm Em có cùng hình dáng, khuôn mặt… nhưng tính cách lại trái ngược hoàn toàn. Tâm Chị trầm tính, ít nói nhưng luôn ân cần bảo vệ và quan tâm em gái. Còn Tâm Em lanh lợi, hoạt bát và không ngại giao tiếp với người lạ.
Về chuyện tương lai của các con, người mẹ miền Tây cho biết chị chưa hề có kế hoạch gì cho các con, chỉ mong chúng có một tuổi thơ thật bình yên và vui vẻ như bao đứa trẻ bình thường khác. “Một số người nói rằng Tâm Chị - Tâm Em sau này nếu được đào tạo bài bản dễ trở thành người mẫu giống như cặp đôi bạch tạng ở châu Âu. Song tôi chẳng hiểu gì cả, cũng không biết phải làm sao để phát triển thế mạnh của con. Hiện tại chồng tôi có một kênh TikTok chuyên đăng tải các clip của hai đứa, nhận được sự quan tâm của nhiều người lắm!”, chị Rồng bộc bạch.
Theo Ngọc Hà (Phụ Nữ & Pháp Luật)