Tiêm kích Su-30SM mạo hiểm bám đuôi sát nút máy bay vận tải Nga
So với Su-30SM nguyên bản, biến thể Su-30SM1 tập trung vào việc hiện đại hóa hệ thống điện tử cũng như bổ sung thêm các loại vũ khí trang bị hiện đại nhằm giúp nó có sức mạnh chiến đấu tương đương Su-35S.
Ngay sau khi Nga giới thiệu phiên bản Su-30SM1 đã xuất hiện những so sánh giữa nó với đối thủ đến từ bên kia đại dương đó là F-15SE Silent Eagle do Mỹ chế tạo vì cả hai đều thuộc dòng tiêm kích chiếm ưu thế trên không hạng nặng có 2 chỗ ngồi.
Vậy nếu như xảy ra trường hợp đối đầu trực tiếp tại một điểm nóng nào đó trên thế giới thì cửa thắng lớn hơn sẽ thuộc về chiếc Flanker của Nga hay "Đại bàng thầm lặng" của Mỹ?
Đầu tiên, thế mạnh của hai chiếc tiêm kích hạng nặng này và luôn mang ý nghĩa quyết định đó chính là không chiến tầm xa.
Trong khi Su-30SM1 hầu như vẫn giữ lại các thành phần "cứng" như radar mảng pha quét thụ động BARS N001M, chỉ nâng cấp phần mềm cùng bộ vi xử lý nhanh hơn thì trên F-15SE Silent Eagle lại là radar AN/APG-82 thuộc dạng quét chủ động (AESA) có độ chính xác, tầm xa lẫn độ tin cậy lớn hơn.
Lợi thế lớn nhất của radar mảng pha quét chủ động là có khả năng nhảy tần cực nhanh trong thời gian rất ngắn, khiến đối phương không thể đưa ra biện pháp đối kháng điện tử phù hợp.
Diện tích phản xạ radar của chiếc F-15SE rất nhỏ do được phủ lớp sơn tàng hình và đưa hết vũ khí vào trong khoang, khiến nó tiệm cận với tiêm kích thế hệ 5. Còn đối với Su-30SM, nó không có cải tiến nào trên lĩnh vực này, RCS quá lớn khi có thêm cặp cánh mũi, khiến nó có thể bị F-15SE phát hiện trước từ rất xa và phóng tên lửa tiêu diệt.
Su-30SM1 sử dụng động cơ turbine phản lực AL-31FN với lực đẩy 12.500 kgs mỗi chiếc, còn Silent Eagle là 2 động cơ F110 cung cấp lực đẩy 13.150 kgs. Vận tốc tối đa của chiếc tiêm kích Nga là Mach 2, trong khi ở F-15SE con số này là Mach 2,5+.
Tiêm kích Nga vẫn chỉ mang được 8 tấn vũ khí, thua kém nhiều so với F-15SE, nếu tận dụng cả giá treo ngoài thì sức tải lớn nhất của tiêm kích Mỹ lên tới 10,4 tấn.
Một phần lợi thế trên nằm ở độ bền khung thân của chiến đấu cơ Mỹ cao hơn, điều này còn thể hiện ở cả số giờ bay tới hạn của F-15 là 8.000 giờ, còn Su-30 vẫn chỉ là 3.000 giờ.
Cách duy nhất có thể khiến Su-30SM1 chiếm lợi thế trước F-15SE đó là kéo nó vào không chiến quần vòng cự ly ngắn, lúc này động cơ kiểm soát vector lực đẩy 2 chiều cùng cánh mũi giúp cho Su-30SM1 chiếm vị trí tốt hơn.
Tuy nhiên Nga cũng cần phải đề phòng tên lửa không đối không tầm ngắn có chế độ "khóa mục tiêu sau khi phóng" của tiêm kích Mỹ vì vũ khí này sẽ biến ưu thế về sức cơ động không còn nữa.
Theo Chí Linh (Đất Việt)