Tôi 35 tuổi, chưa lập gia đình, đang quen bạn trai bằng tuổi. Gia đình tôi cơ bản, bố mẹ đã về hưu. Trước đây, tôi cao ráo, dễ thương, nhưng chẳng may gặp tai nạn vào năm 17 tuổi nên chân có tật, đi hơi khập khiễng và có vài vết sẹo do bị bỏng trên trán. Vết sẹo tôi có thể dùng tóc che đi, nhưng tật ở chân thì không thể giấu. Bị bạn bè ác ý trêu chọc, tôi trở nên tự ti, ít giao tiếp với mọi người.
Năm 33 tuổi, qua bạn bè, tôi gặp và yêu bạn trai hiện tại, là mối tình đầu của tôi. Anh chưa học hết cấp 3, ở nhà làm ruộng cùng bố mẹ. Tôi từng giới thiệu cho anh vài chỗ làm, nhưng chỉ được ít bữa anh lại nghỉ. Anh nói do sức khỏe yếu (bị viêm gan B), không thích hợp làm việc với cường độ cao. Bố mẹ anh xót con, một mực bắt anh ở nhà nghỉ ngơi, giữ gìn sức khỏe và tỏ thái độ không hài lòng với tôi. Không đi làm nhưng anh lại rất thích mua sắm quần áo, giầy dép, đổi điện thoại xịn và chơi bời với bạn bè. Ban đầu anh vay tôi vài trăm nghìn, rồi vài triệu mà không thấy trả. Dần dần như thành thói quen, anh thích gì sẽ hỏi xin tôi. Từ ngày yêu tôi, mẹ anh không cho anh tiền nữa.
Chỉ khi nào anh cần đến tiền mới chủ động gọi cho tôi, còn bình thường toàn tôi gọi hoặc đến nhà anh chơi. Nhiều lúc tôi không còn tiền, anh cạnh khóe, giận dỗi, thậm chí nghi ngờ tôi cho tiền người khác và chửi bới. Anh còn ép tôi quan hệ khi tôi không muốn, ích kỷ đến mức không chịu dùng bao, bắt tôi tự tìm cách tránh thai. Lúc buồn và thất vọng nhất, tôi định buông tay thì nhận được lời hỏi cưới từ gia đình anh. Họ muốn cuối năm nay tổ chức lễ cưới. Bố mẹ tôi không thích anh nhưng tôn trọng quyết định của con gái. Tôi lại khuyên bạn trai tìm việc làm nhưng anh gạt đi, bảo chưa thấy việc nào phù hợp. Mẹ anh còn bảo anh chỉ đi làm cho vui thôi, nếu không có tiền bà nuôi.
Giờ tôi phân vân quá. Lấy một người như anh, tôi sợ mình sẽ không được hạnh phúc. Nhưng tuổi tôi đã lớn, lại có tật, sợ rằng cả đời sẽ cô độc nếu không chấp nhận anh. Một phần nữa tôi sợ nếu chia tay, anh sẽ đến nhà tôi nói những lời không hay, bố mẹ tôi sẽ bị sốc rồi xảy ra chuyện (bố tôi bị bệnh tim). Mong chuyên gia và độc giả tư vấn, tôi nên làm thế nào?
Nhu
Chuyên gia tâm lý Trần Kim Xuân gợi ý:
Chào bạn Nhu,
Tai nạn là điều chẳng ai mong muốn. Bạn không nên quá buồn phiền, tự ti về khiếm khuyết trên cơ thể, bởi con người ta đẹp từ trong tâm đẹp ra. Ngoại hình chỉ là cái nhìn ban đầu mà thôi. Có nhiều người khuyết tật đã làm được những việc mà người may mắn lành lặn phải ngưỡng mộ.
Theo lời kể, có thể thấy bạn trai bạn là một người lười biếng, ỷ lại, đua đòi, ích kỷ. Viêm gan B là căn bệnh không thể chữa khỏi, nhưng có thể kiểm soát và chung sống "hòa bình" nếu người bệnh chịu khó giữ gìn, thăm khám định kỳ. Không biết tình trạng bệnh của bạn trai bạn đang ở mức độ nào? Anh ta vẫn đi chơi được với bạn bè, phải chăng bệnh đang nằm trong tầm kiểm soát? Ngoài việc vin vào bệnh tật để không đi làm, anh ta còn được mẹ bao bọc, chiều chuộng nên sinh ra lười biếng, không làm vẫn có ăn. Một người đàn ông 35 tuổi mà chưa thể tự nuôi sống bản thân, lại không có tư tưởng cố gắng, thử hỏi liệu anh ta có thể là trụ cột trong gia đình không?
Anh ta chỉ liên lạc với bạn khi cần tiền, ép quan hệ tình dục khi bạn không muốn, bắt bạn tự tìm cách tránh thai. Điều này cho thấy anh ta không yêu bạn, bởi vậy mới không để tâm đến cảm xúc, suy nghĩ và không lo cho sức khỏe của bạn. Thế nhưng anh ta lại muốn cưới bạn và gia đình cũng đồng ý. Có lẽ họ thấy bạn là một cô gái tốt, nhẫn nhịn, chiều chuộng được anh ta, quan trọng nhất là nếu lấy bạn, anh ta sẽ được vợ chăm lo cả đời. Lấy chồng để có người cùng sẻ chia vui buồn trong cuộc sống và chăm sóc con cái, chứ không phải để cung phụng rồi chịu đựng giày vò.
Bạn lo lắng về tuổi tác, sợ không lấy được ai sẽ cô đơn cả đời. Bạn đã nghĩ tới việc nếu cưới anh ta mà không ở được, lại phải ly hôn chưa? Mà lúc đó, dù có con thì sự dây dưa khó dứt cũng khiến bạn mệt mỏi. Bạn có thể suy nghĩ đến biện pháp thụ tinh nhân tạo để có một đứa con của riêng mình, bầu bạn bên cạnh. Nếu duyên phận tới, gặp được người đàn ông tốt, bạn vẫn có người đồng hành trên đường đời.
Về vấn đề sợ bạn trai quấy rối, ảnh hưởng tới bố mẹ bạn nếu chia tay. Bạn có thể chia sẻ với người thân chuyện của mình. Khi mọi người đã hiểu thì dù anh ta có nói khó nghe thế nào cũng không khiến bố mẹ bạn bất ngờ hoặc sốc. Khi đã quyết định chia tay, bạn nên dứt khoát với anh ta càng sớm càng tốt.
Chúc bạn mạnh mẽ.
Theo VnExpress.net