Với con, tôi sẽ phải đóng vai "phù thủy"
Được biết sau 8 năm sang Mỹ định cư, trải qua nhiều biến cố chị đã quyết định về hẳn Việt Nam sinh sống và làm việc?
- Đúng vậy. Khi con cái đã lớn tôi quyết định về hẳn Việt Nam. Tôi nghĩ con ở độ tuổi lên 8 sẽ dễ thích nghi khi môi trường sống thay đổi, đặc biệt tôi muốn con ý thức được con là người Việt cần phải biết văn hóa của Việt. Lớn hơn chút nữa thì sẽ rất khó. Thế nhưng thời gian đầu mới về, con gái tôi chưa "thích nghi" được với Việt Nam. Ví dụ con chưa biết cách sắp đặt câu chữ trong lời nói dù hồi bên Mỹ tôi vẫn giao tiếp tiếng Việt với con.
Thuý Nga là một danh hài, luôn giữ sự hài hước trên gương mặt và giọng nói thì trở về với vai trò một người mẹ, chị thế nào?
- Đương nhiên với con, tôi sẽ phải đóng vai "phù thủy" rồi. Tôi là người hay cau có, khó chịu nhưng nếu gặp đúng đối tượng, đồng nghiệp hoặc những người quen biết và thân thiết với mình, tôi sẽ rất vui vẻ hài hước. Còn đối với con nhỏ, nếu mình dễ dãi, con sẽ nhờn và không sợ mẹ. Tôi rất nghiêm khắc khi dạy bảo con cái nên chỉ cần thấy tôi thay đổi sắc mặt, bé sẽ rất sợ và biết điều.
Mẹ khó tính như thế thì chắc cô bé sẽ trưởng thành hơn tuổi?
- Sự thật ngược lại. Con gái tôi vô tư lắm. Trẻ con sống ở Mỹ thường rất ngây thơ vì không tiếp xúc nhiều với đồ công nghệ như trẻ con Việt Nam. Con gái tôi chỉ được xem hoạt hình mỗi khi rảnh rỗi, chỉ được phép chơi Ipad 1 giờ mỗi ngày. Đi học về, con phải đi tập thể thao, buổi tối học bài rồi đi ngủ sớm.
Trẻ con ở Việt Nam lanh hơn vì được xem nhiều chương trình trên truyền hình cũng như Internet. Nhìn chúng bắt chước các nhân vật này, nhân vật kia mà thấy thương lắm. Chuyện đó nhìn thì thích nhưng tôi nghĩ không nên.
Hình như thay vì cho con giải trí bằng những đồ công nghệ, chị còn đưa con đi từ thiện mỗi khi rảnh?
- Đúng vậy. Để bù vào khoảng thời gian rảnh của con, mỗi lần đi từ thiện, tôi thường đưa con gái đi theo để bé biết thêm nhiều điều trong cuộc sống, biết ngoài kia còn những hoàn cảnh khó khăn hơn mình. Đi phát quà cho trẻ em nghèo, tôi để con tận tay trao quà cho từng bạn và chỉ cho con hiểu rằng mình phải cố gắng nhiều hơn. Cũng nhờ những chuyến đi như thế mà con gái cũng có ý thức hơn, bớt quăng đồ đạc trong nhà, biết tiết kiệm…
Single mom không phải điều gì lạ lẫm trong xã hội hiện nay, đặc biệt là với showbiz Việt. Là một nghệ sĩ hài, cuộc sống đơn thân của chị có khác biệt gì không?
- Đó không phải "trào lưu" mà bất đắc dĩ vì chẳng ai muốn gồng gánh công việc gấp đôi. Việc giáo dục một đứa trẻ phức tạp vì phải giáo dục nhân cách để con thành người và quan trọng là để con không cảm thấy thiếu thốn tình thương, vật chất, phải luôn làm con cảm thấy vui vẻ và hạnh phúc.
Tôi không để con mình cảm thấy thiệt thòi, thua thiệt các bạn khác là có cả cha và mẹ. Tôi không biết lớn lên con sẽ thế nào nhưng hiện tại, Nguyệt Cát (tên con gái Thuý Nga) là một đứa trẻ rất hài hước, vô tư và biết thương mẹ.
Còn cá nhân tôi vẫn luôn ý thức mình là một nghệ sĩ và không cho phép bản thân bi quan. Lúc nào, cũng giữ sự lạc quan vì điều đó tác động tích cực đến sự sáng tạo và cảm hứng làm việc.
Tôi luôn "dĩ hòa vi quý" để nuôi con. Mình sống tích cực mới nuôi con được và làm nghề này cũng cần sự tích cực. Cuộc sống của tôi luôn bận rộn. Hạng mục công việc trong ngày của tôi lúc nào cũng ngập tràn nên tôi luôn thấy mình khuây khỏa.
Tôi cần một người hiểu, đồng cảm chứ không cần kinh tế
8 năm trên đất Mỹ trải qua nhiều biến cố, chị thấy mình đã thay đổi thế nào?
- Thay đổi cũng do cảm nhận của mỗi người khi tiếp xúc. Còn bản thân tôi thấy mình vẫn vậy, chẳng lợi hại vì không hại được ai mà cũng chưa được lợi gì. Tuy nhiên, tôi nghĩ mình chín chắn hơn, biết suy nghĩ hơn chứ không bản năng như xưa.
Trước đây, tôi luôn sống cho bạn bè, cho người ngoài là nhiều. Bây giờ làm cái gì, tôi cũng phải nghĩ cho con trước khi nghĩ cho mình. Nếu tôi sống cho mình, chắc giờ này cũng có người yêu rồi (cười lớn).
Chị vừa chia sẻ nếu sống cho mình thì chắc có người yêu lâu rồi, nghĩa là hiện tại chị vẫn chưa tìm được một nửa ưng ý?
- Tôi là mẹ đơn thân mà. Ở Mỹ, phụ nữ có con vẫn có nhiều người nhòm ngó nhưng ở Việt Nam thì không, vì đôi khi vẫn tồn tại nhiều định kiến.
Hoặc cũng có thể nhiều người ngại vì thấy mình nổi tiếng. Hơn nữa, đời sống nghệ sĩ không có nhiều thời gian cho bản thân nên ai muốn tiếp xúc làm quen, có khi mình cũng không có thời gian để tìm hiểu họ. Lắm lúc, họ muốn hẹn nhưng mình không có thời gian, rồi họ tự rút lui và xa lánh.
Nói như thế là chị cũng không đặt ra bất cứ tiêu chuẩn nào cho nửa kia?
- À có chứ. Đó chắc chắn phải là một người hiểu, đồng cảm và thương con tôi thì chắc may ra. Tôi không quan trọng về kinh tế vì không có khái niệm lấy tiền người khác để tiêu xài. Trong đầu tôi chỉ quan niệm là lấy một người đàng hoàng, giỏi giang và thông minh là được. Tiền ai người đó hưởng. Đại gia chỉ dành cho những người không làm ra tiền nhưng thích hưởng thụ. Còn tôi, thích tự kiếm tiền bằng đôi tay, khối óc của mình.
Cuộc đời tôi trước nay quen đàn ông, chưa bao giờ tôi lục ví của họ để xem họ có bao nhiêu tiền, hỏi họ thu nhập ra sao. Hạnh phúc nhất là mình tự làm đại gia của chính mình, tự kiếm tiền và tiêu những đồng tiền mình làm được. Tôi ghét những ai phụ thuộc, xin xỏ người khác. Đời tôi chỉ có cho chứ không lấy của ai. Chắc tôi tự chủ nhiều quá nên thấy mình không cần gì, do vậy nên không lấy được chồng.
Vì sự tự chủ đó nên đến giờ người ta vẫn thấy Thuý Nga miệt mài chạy show?
- Đó là nghề và cũng là nghiệp. Tôi không đặt quá nhiều tham vọng vào điều gì, miễn sao bản thân cảm thấy mình đủ là được. Biết đủ là hạnh phúc. Còn với nghề nghiệp, tôi nghĩ chỉ đến khi không còn sức hoặc không còn được khán giả đón nhận nữa, tôi mới nghỉ làm.
Sau nhiều năm trở lại thị trường nghệ thuật trong nước vốn đang từng ngày thay đổi, chị cảm thấy thế nào?
- Tôi bắt nhịp khá nhanh đấy. Khi tôi trở lại, các Gameshow đã bão hòa nên không được tham gia nhiều chương trình nhưng bù lại tôi cũng có những dự án riêng như đóng phim, làm liveshow, kênh YouTube, … Điều tôi cảm thấy vui là khán giả vẫn không quên một Thuý Nga hài hước vì khi ra đường, nhiều người vẫn nhận ra tôi, kể cả trẻ con.
Xin cảm ơn chia sẻ của Thuý Nga!
Theo Ngọc Mai (Giadinh.net.vn)