Thu chia sẻ, từ ngày Lâm chuyển sang làm bên mảng xây dựng, cô đã quen dần với những chuyến cô tác xa nhà kéo dài tới cả tháng của chồng. Một mình ở nhà chăm con, lo liệu mọi thứ khiến nhiều người tưởng cô là mẹ đơn thân. Bạn bè, đồng nghiệp rất nhiều người khuyên cô: "Đừng tham kinh tế quá mà để vợ chồng xa nhau suốt như vậy không tốt. Đàn ông xa vợ dễ sa ngã lắm".
Trước những lời cảnh tỉnh ấy, nói Thu không lăn tăn lo lắng thì không phải. Nhưng Thu hiểu tính chất công việc của chồng, cũng tin tưởng Lâm nhất định sẽ không phản bội vợ. Cô luôn tự động viên mình vượt khó khổ cố gắng chăm con, vun vén gia đình để chồng yên tâm lo sự nghiệp.
Lần này cũng vậy, vừa về với vợ được nửa tháng, Lâm lại tiếp tục nhận quyết định lên miền ngược giám sát công trình đang thi công trên đó. Dù không muốn xa chồng song Thu không cho phép bản thân bịn rịn. Đêm trước khi Lâm đi, Thu vẫn thức cả đêm chuẩn bị đồ dùng cá nhân cho anh, từ quần áo, tới thực phẩm mang theo. Mặc cho Lâm nói rằng trên đó chẳng thiếu thứ gì nhưng Thu vẫn tỉ mỉ chuẩn bị. Một phần cô muốn đảm bảo sức khỏe cho chồng, phần nữa là cô muốn dù anh ở xa nhưng vẫn có thể cảm nhận được hình bóng, sự hiện diện của vợ bên mình qua những thứ cô tự tay chuẩn bị.
Cũng như mọi lần xa chồng, dù ban ngày Thu có cứng rắn, mạnh mẽ tới đâu thì tới đêm khi con đã ngủ, nỗi nhớ chồng trong Thu lại dâng lên khiến cô trằn trọc mãi không thể vào giấc.
Đêm ấy nhớ chồng, nhìn đồng hồ đã quá 11h đêm, nghĩ Lâm đã ngủ nên Thu không gọi mà chỉ nhắn cho anh 1 cái tin cho đỡ nhớ: "Muốn được anh ôm ngủ quá".
Kết thúc tin nhắn bằng tiếng thở dài. Thu nghĩ sáng mai thức dậy chắc Lâm sẽ đọc rồi nhắn lại. Vậy mà không ngờ, tin nhắn gửi đi chưa đầy 1 phút điện thoại của cô đã rung lên báo có tin mới. Vội mở ra xem thì đúng là Lâm đã nhắn tin đáp lại cho vợ. Song lời nhắn của anh mới thật sự khiến cô ngỡ ngàng: "Mở cửa luôn đi em, 5 phút nữa anh sang".
Thu nhìn không chớp mắt trước dòng chữ chồng gửi. Cô hiểu, đó hoàn toàn không phải là tin nhắn trêu trọc của Lâm bởi đây không phải lần đầu tiên cô nhắn tin thể hiện sự nhớ nhung với chồng. Mỗi lần vợ nhắn, anh sẽ đáp lại cô bằng những lời động viên an ủi đầy yêu thương nhưng cũng không kém vị nghiêm túc, kiểu như: "Ừ, anh hiểu, cố gắng lên em. Chỉ thời gian ngắn nữa thôi anh sẽ về", hoặc "Anh cũng nhớ mẹ con em nhiều, cả nhà mình cùng cố gắng nhé".
Hơn nữa, Lâm nhắn là "sang" chứ không phải là "về". Chỉ 1 từ nay thôi cũng đủ làm Thu trăn trở cả đêm không chợp mắt. Tự nhiên lòng cô thấy bất an khó tả. Cô chờ đợi xem Lâm có gọi hay nhắn thêm tin gì không nhưng lại chẳng thấy anh có động tĩnh gì.
Chẳng chần chừ, ngay hôm sau, Thu gọi mẹ đẻ sang trông con giúp vài ngày để cô lên thăm chồng đột xuất. Đúng kế hoạch cô bắt xe thẳng một mạch lên chỗ ở của Lâm. Đến nơi là gần 1h chiều, Thu hồi hộp bước tới phòng chồng, đầu cô tưởng tượng ra đủ những biểu cảm nét mặt của Lâm khi bất ngờ thấy vợ lên thăm.
Vậy mà ngờ đâu, vừa tới cửa phòng anh, Thu đã điếng người thấy có đôi giày phụ nữ đặt ngay ngắn bên đôi giày của Lâm ép sát bên bờ tường. Cửa phòng Lâm không khóa, cánh cửa chỉ khép hờ. Bên trong vẫn vọng lên tiếng cười nói lả lơi của Lâm với người đàn bà lạ mặt: "Hành anh cả đêm qua chưa đủ hay sao mà nay còn sang đây bắt anh phục vụ…".
Uất nghẹn tới cổ, chẳng thể kiềm chế được hơn, Thu lập tức mở cửa đi vào. Thấy vợ, Lâm vội vàng đẩy người đàn bà kia ra khỏi người, đỏ mặt đứng lên chỉnh lại quần áo, cuống cuồng chạy lại hỏi vợ: "Sao,… sao em lại… lên đây?".
Bỏ qua câu hỏi của chồng, Thu nghiến răng thẳng cánh tát vào mặt Lâm. Không cần liếc nhìn ả người tình anh tới 1 lần, Thu gằn giọng: "Khi nào xong việc với cô ta, mời anh ra quán cà phê đầu phố, chúng ta nói chuyện. Nhớ mang theo bút để ký giấy ly hôn".
Nói rồi Thu một mạch quay bước đi thẳng. Cô kể hôm ấy, Lâm đã giải thích van xin cô tha thứ rất nhiều nhưng nghĩ lại những ngày tháng cô vì chồng mà hi sinh, chịu bao khổ cực. Còn Lâm lại dối lừa vợ con lên đây ăn nằm với người khác cô thật sự không chịu đựng được sự phản bội ấy nên nhất quyết ly hôn, làm mẹ đơn thân cho lòng thanh thản.
Theo Hải Hương (Nhịp Sống Việt)