Chả là tối nay nàng đi xem mắt. Nhìn anh chàng ngồi đối diện, lại nhớ đến những gì mẹ nói, nàng thấy khá hài lòng. Gia đình chàng ổn, chàng có công việc tốt, đời tư trong sạch, qua hỏi han tiếp xúc nãy giờ cho thấy chàng là người lịch sự, chu đáo. Thế nhưng...
“Nói thật là em xinh quá, ngoài sức tưởng tượng của anh”, chàng bỗng nhìn nàng rồi thở dài nói. Nàng cười thầm, trước nay nàng chưa bao giờ phải lo ngại về nhan sắc của mình, đi tới đâu cũng được mọi người khen xinh xắn. Tuy vậy, nàng lại chẳng hề tự cao, hay muốn dựa vào nhan sắc để kiếm tấm chồng giàu. Nàng chỉ cần một người bình thường, phù hợp với mình mà thôi.
À mà, sao chàng khen nàng xinh lại chẳng có lấy nửa phần vui sướng, mừng rỡ, thậm chí còn thở dài? Đàn ông vốn yêu bằng mắt, chả lẽ là sai?
Nàng ngước đôi mắt đẹp lên nhìn chàng vẻ thắc mắc, thấy chàng cười gượng: “Em cũng biết đấy, công việc của anh hay phải đi công tác. Tất nhiên vào những lúc vợ bầu bì sinh con thì công ty có chính sách ưu tiên, song chuyện bỏ vợ ở nhà một mình vài ngày vẫn là thường xuyên như cơm bữa. Nói thật với em… có vợ đẹp như em… anh lo lắm…”.
À ra thế, chàng sợ vợ ở nhà cô đơn rồi “cắm sừng” chồng đây mà! Tuy hơi giận trong lòng vì chàng chưa gì đã nghĩ xấu cho nàng, nhưng nàng vẫn im lặng chưa phản bác gì, đợi chàng thổ lộ hết nỗi lòng.
“Xã hội bây giờ có như ngày xưa đâu em. Lúc xưa các bà các chị chúng mình chờ chồng đi đánh giặc bao năm mới về vẫn ổn đấy. Nhưng bây giờ có khi chồng vừa ra khỏi nhà vợ đã chạy tót đi hú hí với giai ấy chứ. Phụ nữ hiện tại sống thoáng hơn nhiều lắm. Thêm nữa, kể cả em là người tốt nhưng cám dỗ ngoài đường vô khối. Một cô gái đẹp như em lại càng nhiều ong bướm vo ve, thậm chí cả đại gia cũng thích không chừng. Cuộc sống hôn nhân sau này khó tránh khỏi những lúc khó khăn, anh sợ em sẽ yếu lòng. Rồi anh lại vắng nhà, không chăm lo được chu đáo cho em nữa. Em nói xem…”, chàng lộ rõ vẻ khó xử.
Được rồi, nàng ghi nhận sự thẳng thắn lẫn suy tính xa xôi của chàng. Đúng là cuộc đời khó mà nói trước được điều gì. Đôi khi ngay chính mình cũng còn khó tin vào bản thân mình nữa là. Vì thế nàng không để bụng cái vụ “thẳng đuột” này của chàng nữa. Mà sự thật là cũng có không ít trường hợp như thế thật, chàng có lo ngay ngáy cũng hiểu được.
“Anh biết không ít người phải nuôi con hộ kẻ khác rồi, vợ là vợ mình đấy, nhưng con vợ sinh ra lại chẳng phải con mình. Yêu thương, nâng niu bao năm, đùng cái phát hiện hóa ra lại chẳng chung dòng máu. Đấy là còn ngày ngày kề bên cạnh vợ chứ nói gì xa nhau…”, chàng tiếp tục giãi bày mối lo ngại trong lòng mình. Đến đây thì nàng hơi giận rồi đấy.
“Ban đầu nghe giới thiệu về em, anh thích lắm, mọi thứ đều rất phù hợp với anh. Gặp mặt nói chuyện với em khiến anh càng ưng, em đích thực là người vợ anh cần. Giá kể em bớt xinh đi một chút…”, nỗi tiếc nuối của chàng khiến nàng suýt phì cười. Chàng chê con gái nhà người ta xinh hơn bình thường thì thôi đi, lại còn định muốn nàng tự làm xấu mình cho ưng cái bụng chàng nữa chắc?
Chàng ngẫm nghĩ một hồi rồi “à” lên ra chiều rất phấn khởi: “Hay như này em nghe xem được không nhé. Công việc của anh khá tốt, có thể thoải mái lo cho gia đình thêm 2 đứa con nhỏ, vì thế em hãy nghỉ việc ở nhà chăm con. Kết hôn xong chúng ta vẫn sống cùng bố mẹ anh, có ông bà em cũng đỡ vất vả. Anh đảm bảo bố mẹ anh rất hiểu biết và thương người, em không cần lo sống chung mâu thuẫn. Khó lắm mới gặp được một người tâm đầu ý hợp, anh thật sự không nỡ bỏ qua em…”.
Nàng nghe xong chỉ đành thở dài. Chàng đây là muốn quản lí nàng ý mà, nói đúng hơn là nhờ bố mẹ chồng giám sát những lúc chàng đi công tác. Tất nhiên chỉ ở nhà trông con thì khả năng ngoại tình hoặc bị rủ rê sẽ giảm đi rất nhiều so với ra ngoài đi làm. Nghĩ kĩ, chàng cũng là người tốt, biết lo toan cho gia đình, một người phụ nữ an phận thủ thường sẽ vui lòng với đề nghị của chàng. Có điều nàng lại không phải người như thế, nàng chưa bao giờ có ý định nghỉ việc ở nhà hết. Do đó nàng chỉ còn cách từ chối “thịnh tình” của chàng mà thôi.
Vậy là một mối xem mắt phải đi tong, chỉ vì một lí do mà nàng chưa bao giờ nghĩ rằng nó sẽ trở thành điều cản trở mình. Hy vọng đàn ông có suy nghĩ như chàng chỉ là số ít, nếu không đến bao giờ nàng mới kết “ế" cho được?
Theo Thái Nguyên (Thời Đại)