Cuộc hôn nhân chưa kéo dài trọn vẹn 3 ngày, anh đã tỏ ra chán vợ. Anh bảo vợ quá hiền, quá ngoan, vợ không giống những cô gái anh yêu ngày trước. Họ biết cách chiều chuộng anh “khi trên giường”. Anh bảo anh không thích chị, nhưng mẹ lại bắt lấy nên anh chiều ý theo. Lời anh nói khi ấy như mũi câu găm vào trái tim chị, vì tình cảm của chị dành cho anh là thật, nhưng anh lại không coi trọng và xem tất cả là trò đùa.
Chị nhìn lại bản thân mình, nghĩ mình đã lựa chọn sai. Mà một khi đã sai, chị làm sao có thể quay đầu lại? Một phần vì yêu anh thật lòng, một phần vì nếu bỏ anh, chị sẽ bị người ngoài khinh miệt. Một cô gái khi rời khỏi nhà chồng là đã mang trong mình những điều tiếng không hay, huống hồ miệng lưỡi thế gian xưa nay vẫn thường độc địa.
Quay ngược thời gian trở lại lúc mới yêu, anh vốn là một người mẫu nam đẹp trai, có cuộc sống phóng khoáng và yêu thích tự do. Công việc của anh tiếp xúc với nhiều người cộng thêm bản tính trăng hoa gắn mác trai hư, anh khiến bao cô nàng chết mê chết mệt. Bắt đầu từ khi mới vào nghề người mẫu cho tới khi dấn thân vào nghề được vài năm, số người con gái theo anh đã có thể xếp hàng dài, số người yêu cũ cũng phải xếp đủ vài mâm đám cưới.
Chị là cô gái miền đồng bằng, quê chị người ta làm nông nghiệp quanh năm vất vả, nghĩ thương bố mẹ, chị cố gắng vươn lên ăn học thành tài. Thế rồi chị thành tài thật, tốt nghiệp xong, nhiều công ty chào đón, chị cứ thế nhẹ nhàng bước vào làm quản lý nhân sự mà không cần phải đắn đo quá nhiều.
Thế rồi chị gặp anh trong một buổi tiệc tùng sinh nhật. Anh đã khiến chị say đắm đến mức dù tính nết nhút nhát cũng phải mở lời làm quen. Ấn tượng của anh với chị khi ấy chỉ là một cô gái có chút thú vị, ngoài ra vẻ ngoài cũng khiến anh thấy dễ thương. Nhiều lần chị hẹn anh ra ngoài, trang điểm vào cũng xinh xắn không kém những cô gái anh gặp, thấy vậy nên anh cũng ưng lòng.
Hơn nữa, người chủ động với anh lại là chị, điều đó khiến anh vừa tò mò, vừa có chút thích thú. Anh có cảm tình với chị, thích những món ăn chị làm, thích cái cách nói chuyện chân thành và sự hiền lành của chị. Ngày chị tỏ tình, anh nhận lời. Chẳng bao lâu mà đưa chị về ra mắt.
Chị vừa về ra mắt là lập tức được mẹ anh săn đón. Ngoài cái tính nết na và sự hiền hậu, bố mẹ anh còn quý chị vì sự tháo vát, đảm đang. Thế nhưng được đằng nọ thì mất đằng kia. Anh yêu chị, nhưng khi “đòi hỏi” thì chị lại là tuýp người cổ điển, trọng trinh tiết, không muốn trao thân cho người chưa phải là chồng. Năm qua tháng lại, bố mẹ anh cũng giục anh lấy vợ, không muốn suy nghĩ nhiều, anh ngỏ ý kết hôn.
Thế rồi họ cưới nhau, ngày cưới có một loạt người yêu cũ của anh đến dự, cô nào cô nấy phấn son lòe loẹt, tìm cách soi mói cô dâu. Nhưng mọi thứ chưa có gì đáng nói khi đêm tân hôn đến. Anh thì sành sỏi trong yêu đương, chị thì bỡ ngỡ không biết bất cứ điều gì. Đêm ân ái khiến anh thấy tẻ nhạt vô cùng, đến ngày thứ 2 sau ngày cưới cũng không khá hơn. Đêm thứ 3, anh ngồi dậy uống một tách cà phê rồi khước từ cánh tay của vợ đang choàng lên người mình. Nói thẳng: “Em ngoan quá, anh thì không thích thế, anh muốn em hư ở trên giường…”, kèm theo đó là một loạt câu nói mang tính sát thương. Chị ngậm ngùi không muốn buông tay cuộc hôn nhân nên đã tìm cách cải thiện kỹ năng chốn phòng the.
Rồi đột ngột anh phát hiện chị cặp bồ. Kết quả cho yêu sách của anh là chị ngày càng sành sỏi, anh thì càng bị cắm sừng. Ngày anh phát hiện chị ngoại tình, anh mới hiểu rõ bản thân mình đã khiến mọi chuyện tồi tệ. Anh phải thốt lên rằng: “Thà em cứ ngoan như lúc trước còn hơn cắm sừng anh. Người có lỗi trước là anh, nhưng người sai lầm là em. Dù thế nào chúng ta cũng không thể sống chung được nữa. Anh không thể giữ lại một người vợ hư cả ở ngoài đời!”.
Theo Linh Lan (Helino)