Khi trước tôi và Quang từng có 3 năm yêu nhau thắm thiết nhưng cuối cùng tôi là người đã quay lưng bỏ đi lấy chồng. Nguyên nhân duy nhất bởi Quang nghèo quá, bản thân Quang lương không cao, trong khi lại còn nặng gánh gia đình.
Kết hôn rồi chẳng biết Quang có lo được cho vợ con hay không. Nhìn về tương lai chỉ thấy mịt mù tăm tối, tôi hạ quyết tâm chia tay. Phụ nữ thực tế một chút, mong muốn tìm một người đàn ông có thể lo được cho mình là điều hoàn toàn chính đáng mà.
Ngay sau đó tôi theo sự mai mối của gia đình kết hôn với người chồng hiện tại. Chồng tôi kinh tế rất khá, khác hẳn so với Quang. Anh ấy có nhà riêng, ô tô riêng, đủ khả năng cho tôi một cuộc sống vô lo. Sau khi kết hôn, tôi không dám tìm hiểu thông tin gì về Quang bởi chồng tôi hay ghen lắm.
Hôm ấy tôi vào bệnh viện khám thai. Tôi mang bầu lần 2 khi đứa con gái đầu lòng mới được 2 tuổi. Và tôi tình cờ nhìn thấy Quang, anh đi bên cạnh một người phụ nữ mang bầu, họ nắm tay nhau trò chuyện thân thiết.
Quang xách túi hộ, quan tâm người phụ nữ đó vô cùng ân cần. Sau đó về nhà lên facebook tìm kiếm thông tin, tôi đã xác định chắc chắn đó chính là vợ Quang. Lúc ấy nhìn cách họ ăn mặc và thấy chùm chìa khóa ô tô trên tay Quang, tôi đoán điều kiện kinh tế hiện tại của Quang đã khá hơn trước rất nhiều rồi.
Quang không phát hiện ra tôi, không biết rằng có người nhìn theo bóng dáng vợ chồng anh mà lặng lẽ rơi nước mắt. Hôm đó tôi đi khám thai một mình, như mọi lần. Từ khi mang thai lần đầu tiên, chưa bao giờ chồng tôi đưa vợ đến bệnh viện. Những lúc nửa đêm con ốm sốt, thậm chí đi bệnh viện cấp cứu cũng chỉ có mình tôi vật lộn.
Chồng tôi là một người đàn ông vô tâm, gia trưởng. Tôi phải ở nhà nội trợ, trông con ngay sau đám cưới, hàng tháng nhận tiền chi tiêu chồng đưa. Anh ta đi đêm về hôm, làm gì bên ngoài tôi không có quyền hỏi đến. Từ ngày lấy chồng, tôi chưa được một ngày hạnh phúc nhưng không thể ly hôn được vì 2 đứa con và vì bố mẹ già.
Hôm ấy tôi buồn quá nên sau khi khám thai xong đã ra công viên ngồi rất lâu. Lúc về nhà thì khá muộn và thế là tôi bị chồng mắng té tát, trong khi anh ta chẳng hề hỏi han sức khỏe đứa con trong bụng thế nào.
Cả đêm tôi mất ngủ, khóc ướt đẫm gối. Tôi hối hận quá, giá kể khi xưa tôi đừng bỏ Quang thì bây giờ người phụ nữ đi bên cạnh anh trong bệnh viện, được Quang yêu thương nâng niu sẽ chính là tôi... Tôi phải làm gì với người chồng vô tâm và với sự cô độc hiện giờ đây? Nhiều khi tôi cảm thấy mình không thể tiếp tục sống được nữa!
Theo Giang Giang (Trí Thức Trẻ)