“Tôi chán cô vì cô nhếch nhác lắm”

09/03/2015 09:26:31

Sinh ra cũng xinh đẹp, dịu dàng như ai, nhưng rồi biến thành xấu xí trong mắt mọi người bởi một lý do đơn giản, mải yêu người đã quên mất yêu bản thân mình. Có vẻ như câu chuyện sắp kể dưới đây không chỉ của riêng một vài người đàn bà…


Cô vốn là một giáo viên tiểu học nhẹ nhàng và xinh đẹp. Tôi biết thế qua những tấm ảnh cũ cô treo trên tường. Còn bây giờ lúc nào tôi ra ăn cơm cũng đối diện với một người đàn bà to béo quần áo xộc xệch đầy dầu mỡ đang xoe xóe quát người làm. Cô kể cho tôi biết, cô bỏ nghề giáo ở nhà bán cơm vì cô muốn kiếm thật nhiều tiền cho chồng con cô sung sướng. Từ đồng tiền cô kiếm được, ông chồng của cô đã hoàn thành việc học hành với học hàm giáo sư và đang làm viện trưởng một viện nghiên cứu, hai đứa con cô cũng có bằng thạc sĩ với chỗ làm ngon lành.

Nhận thấy tác dụng của đồng tiền mình kiếm được với những người thân yêu, cô càng hăng say buôn bán hơn. Cửa hàng cơm của cô mở tới tận 10 giờ đêm, đồng nghĩa với việc cô vắng mặt ở bữa cơm tối. Trong mắt chồng con cô không còn đâu người vợ, người mẹ của gia đình nữa mà chỉ là bà hàng cơm áo quần đầy những mỡ và mùi thức ăn ám lâu ngày. Thế rồi gia đình cô tan vỡ, cô đóng cửa quán cơm.

Buổi cuối cùng ăn ở quán của cô, tôi được chứng kiến cô lại là cô giáo của ngày nào khi cô điềm tĩnh nói với tôi: “Giờ thì cô đã biết mình sai cháu ạ. Ở đời, mọi thứ đều có điểm dừng. Hạnh phúc gia đình không chỉ cam kết bằng hai chữ “biết ơn” và đàn ông họ cần một người vợ, không phải là cái máy kiếm tiền hay một bà ô sin”. Nghe cô nói, tôi thốt nhiên nghĩ tới mẹ mình, người phụ nữ chưa một phút giây nào biết yêu bản thân mình nên hạnh phúc đã tuột khỏi tay…

Theo Hải Vân (Pháp Luật Việt Nam)

Nổi bật