Anh bảo, nếu ra ở riêng, anh sẽ xem xét lại, còn không, anh cứ sống vậy, tôi muốn bỏ anh thì bỏ, anh cũng chẳng thiết gì rồi.
Đàn ông ở rể có muôn màu muôn vẻ nhưng suy cho cùng, những người đàn ông mà ở rể như chồng tôi thường cảm thấy tự ti, mệt mỏi. Vì căn bản, dù họ không muốn nghĩ thì thiên hạ cũng gièm pha, lời ra tiếng vào, ảnh hưởng tới họ. Dù không muốn cho rằng, việc ở rể là việc gì đó có vẻ hơi hèn nhát thì người ngoài vẫn sẽ nói rằng, đàn ông mà ở rể thì coi như vứt đi.
Vốn là chàng trai ở tỉnh, không có gì trong tay, hoàn toàn là tay trắng, thế nên anh chọn cách ở rể nhà tôi. Thật ra, bản thân là người vợ, tôi cũng không muốn anh phải ở rể để chịu áp lực. Nhưng tôi yêu anh và công việc của anh chẳng có đủ thu nhập để có thể mua một căn nhà hay thuê một căn phòng rộng rãi. Nếu có thuê cũng chỉ thuê được căn phòng trọ rất bình thường và như thế thì con cái sẽ cùng cực. Trong khi gia đình tôi lại có nhà rộng, nhiều tầng, nhiều phòng, thế nên, tôi đã nói với anh về chuyện ở rể.
Tất nhiên, chuyện này tôi cũng để cho anh tự quyết, vì căn bản, tôi không muốn anh phải khó xử về sau. Anh đồng ý ở nhà tôi vì ban đầu tiếp xúc với bố mẹ tôi, em trai tôi, anh cũng thấy thoải mái vô cùng. Anh nói ‘dâu là con, rể là khách’, chính vì là khách nên anh không ngại chuyện sống chung với bố mẹ vợ.
Tất nhiên, chuyện này tôi cũng để cho anh tự quyết, vì căn bản, tôi không muốn anh phải khó xử về sau. (Ảnh minh họa) |
Chuyện phức tạp xảy ra từ khi em trai tôi lấy vợ, về sống chung một nhà. Gia đình đông người thì dù có dễ tới mấy cũng phức tạp. Bố mẹ tôi lại quay sang để ý chồng tôi vì thấy cậu em trai quá chỉn chu, chăm sóc vợ con. Chồng tôi tính tình hơi vô tâm với vợ, với lại, bản tính của anh là vậy, anh không mấy khi để ý tiểu tiết.
Thấy em trai tôi chiều vợ rồi tâm lý với vợ, bố mẹ tôi lại cho rằng, anh là người tính toán này kia, ki ke, không biết chiều vợ con. Ở rể không mất tiền mà không biết bỏ tiền ra biếu xén bố mẹ này nọ. Thế là từ đó, từ chuyện em dâu tôi chu đáo với gia đình chồng, bố mẹ tôi bắt đầu suy diễn, khó chịu với chồng tôi.
Suốt ngày bố mẹ nói chuyện nhà ông này, ông kia, có con rể chu đáo, ở rể còn sắm cho bao nhiêu là thứ này nọ. Tính ra, chồng tôi đã không có tiền, có tiền biếu nhiều thế thì có khi anh thuê nhà khang trang ở còn hơn là ở rể. Thế mà bố mẹ tôi không hiểu. Nhiều lần tôi nói với bố mẹ một cách tế nhị, mong các cụ hiểu nhưng mẹ có vẻ không hài lòng, cứ bóng gió đến tôi cũng phải mệt mỏi.
Suốt ngày bố mẹ nói chuyện nhà ông này, ông kia, có con rể chu đáo, ở rể còn sắm cho bao nhiêu là thứ này nọ. (ảnh minh họa) |
Ngoại tình chỉ vì cảm thấy quá bức bách
Mẹ tôi bắt đầu sai con rể làm việc lặt vặt trong nhà như quét nhà, quét sân, dọn dẹp thậm chí là phơi đồ. Trong khi nhà thì có bao nhiêu đàn bà, có cả em dâu nữa mà mẹ chẳng bao giờ sai em dâu. Tôi có nói là đàn ông không làm việc đó, mẹ bảo em dâu hay để con làm thì mẹ tôi lại lẩm bẩm bảo tôi là, ‘em nó còn đi làm vất vả, kiếm tiền cho cả nhà, mày đừng có mà chiều chồng, biết điều tí đi’. Cái từ ‘biết điều’ của mẹ tôi đã chạm tới lòng tự ái của chồng.
Chồng tôi dần chán nản ở nhà vợ, đi tối ngày. Có hôm tôi gọi anh cũng không về ăn cơm. Rồi về nhà lại bị bố mẹ tôi cau có nói là ở nhà này không có phép tắc cứ đi tối ngày, ăn uống bên ngoài như thế. Mẹ khó chịu với chồng tôi và khó chịu với tôi ra mặt. Tôi cũng đâm bực mình.
Từ hôm đó, anh càng đi nhiều hơn và về nhà, anh chỉ chào bố mẹ tôi rồi lên phòng. Từ bao giờ, con rể và bố vợ không còn tâm đầu ý hợp nữa. Cả nhà cứ chăm chăm là em trai tôi, em dâu tôi biết kiếm tiền, anh chị lớn mà không giỏi bằng các em. Tôi bực lắm, nghĩ chán nản vô cùng vì chính bố mẹ đã làm chồng tôi ra nông nỗi này. Anh cũng đâm khó chịu với tôi, ghét lây tôi. Anh không còn yêu thương tôi như trước nữa. Vì bố mẹ tôi làm vậy thì làm sao mà anh yêu thương tôi được? Anh nói rằng, bố mẹ em coi thường anh, anh sẽ tính chuyện chuyển nhà. Tôi ủng hộ nhưng ra ngoài chắc chúng tôi sẽ khổ lắm.
Từ hôm đó, anh càng đi nhiều hơn và về nhà, anh chỉ chào bố mẹ tôi câu rồi lên phòng. Từ bao giờ, con rể và bố vợ không còn tâm đầu ý hợp nữa. (Ảnh minh họa) |
Anh bảo, nếu ra ở riêng, anh sẽ xem xét lại, còn không, anh cứ sống vậy, tôi muốn bỏ anh thì bỏ, anh cũng chẳng thiết gì nữa. Chỉ tội người vợ như tôi lại quá yêu chồng, thương anh nữa, nên không đành lòng bỏ anh. Thật tình, biết chồng gian dối mà tôi còn bênh vực, còn nói đỡ cho anh trước mặt bố mẹ tôi. Chắc tôi điên rồi.