Người phụ nữ khi sinh con cũng là thời điểm tưởng như phải trở thành con người trưởng thành, mạnh mẽ thì lại là lúc cô ấy mỏng manh, yếu đuối nhất. Vì rất hiểu điều này nên bố mẹ đẻ thường sẽ là những người chăm sóc và vỗ về cho cô con gái bé bỏng trong thời điểm mong manh ấy. Theo văn hóa của người Việt, sau khi em bé được đầy tháng, các sản phụ thường về nhà ngoại một thời gian để gia đình bên ngoại chăm sóc, ngắn thì 1 tháng, dài thì 3 tháng 10 ngày rồi mới trở lại nhà nội. Và với nhiều người, cái cảm giác ngày cuối cùng ở cữ nhà ngoại để hôm sau bước chân về nhà chồng cho những chuỗi ngày tiếp theo nó mới thật khó khăn để vượt qua làm sao, có người còn ví đó như ngày vu quy thứ hai, đầy bồi hồi xúc cảm.
Đó cũng là cảm giác của Yến Hoa, người mẹ sinh năm 1990 đã lấy chồng 4 năm và mới sinh em bé. Nhà chỉ có hai cô con gái cùng lấy chồng xa nên khi sinh con, về nhà ở cữ, Hoa được bố mẹ chiều chuộng lắm. Cũng chính vì được ông bà cưng chiều cả mẹ lẫn con như vậy nên lúc chuẩn bị hành lý về bên nội cũng là lúc Yến Hoa rơi nước mắt thật nhiều.
"Còn đêm nay nữa thôi là mai mẹ con gà phải khăn gói tạm biệt ông bà ngoại để về bên nội rồi. Sẽ chẳng còn ai bế con cho để kích sữa nữa, đêm cũng không còn cảnh ông bà thay nhau ru cháu để con mẹ nó nằm cho khỏi đau lưng nữa vì đẻ xong người yếu lắm như con cua lột. Sẽ chẳng được ăn những món ăn ngon mà mẹ nó thích bà ngoại nấu nữa. Sữa mới kích dc từ 30 ml lên 120 ml thôi, công trình xây dở biết làm sao đây?
Hôm qua ông ngoại gà vừa bế gà vừa nói chuyện: "Còn mai nữa thôi là tạm biệt rồi, ông nhớ con lắm nhưng mẹ con phải tự lập thôi", đang ngồi hút sữa nghe ông nói thế mà oà khóc.... Về nhà ông bà lúc nào cũng coi mẹ còn bé bỏng. Mẹ gà vất vả 4 năm lấy chồng mới có được gà, mẹ con bế nhau đi trong nhà ông cũng dặn bế khéo không ngã, coi mẹ với gà như 2 đứa trẻ con bế nhau. Tắm cho cháu thì bà lo nước ông lo khăn tắm rồi cầm cái đo nhiệt độ bấm bấm kiểm tra không sợ nước lạnh quá ốm cháu, đi tiêm phòng cả ông bà cũng đưa gà đi ông ôm chặt cho cô y tá tiêm rồi dỗ gà nằm ngủ trong tay ông ngon lành...
Trước hôm đón mẹ con em về, ông ngoại ngày nào cũng gọi điện bảo ông bà dọn dẹp phòng cho mẹ con Chíp rồi nha, về nhanh ông bà thương. Mai đi rồi, cái phòng cũng trống trơn, không còn tiếng bà mỗi sáng cười đùa tập thể dục rửa mặt cho gà con, không còn tiếng ông vỗ về: "Cháu yêu của ông đây mà". Cái giường mọi ngày la liệt khăn sữa, tã bỉm của 2 mẹ con rồi cũng không còn gì nữa... Ông bà không có con trai, mai đi rồi ông bà lại lủi thủi với cụ, nhà lại vắng tiếng mẹ con cười đùa.
Còn nhiều lắm nhưng em chẳng kể hết được. Giờ nằm ôm con ngủ mà cứ khóc thôi, bao nhiêu tình cảm giữ trong lòng nhưng chưa bao giờ nói với bố mẹ. Bên bố mẹ con lúc nào cũng là trẻ con thôi. Kiếp sau mong cho ông bà được làm ông bà nội".
Đó là những tâm tư rất xúc động của Yến Hoa, nói ra chắc nhiều mẹ đang nuôi con nhỏ đồng cảm. Yến Hoa xuất thân từ Thái Bình, lớn lên đi học rồi lấy chồng ở Hà Nội. Hiện nay vợ chồng cô đang sinh sống ở thủ đô. Được biết, chị gái cô cũng lấy chồng ở Hà Nội nên ở quê giờ chỉ có hai bố mẹ lủi thủi. Các con ở xa, ông bà lại không có con trai nên nhiều lúc cô nghĩ mà thương ông bà ngoại bé Chíp lắm.
"Mình lấy chồng 4 năm rồi nhưng khó khăn về đường con cái. Hai vợ chồng chạy chữa đủ nơi tốn không biết bao nhiêu tiền của. Ông bà ngoại thấy vậy còn định cho tiền đi làm thụ tinh ống nghiệm nhưng may quá Tết năm ngoái trời lại thương cho bé gà nên cả nhà mừng vui lắm", Hoa tâm sự.
Yến Hoa vốn là con út trong nhà nên ông bà cũng muốn việc con cái của cô ổn định để tạm yên tâm. Thời gian vợ chồng cô chưa có tin vui, ông bà có khi còn sốt ruột hơn cả người trong cuộc. Đến khi con gái sinh con, ông bà lại bảo về ở cữ để ông bà chăm. Đó là khi cô nàng lại như được sống lại những năm tháng còn nhỏ dại được bố mẹ âu yếm, vỗ về.
Bố mẹ Hoa về hưu được 5 năm nay rồi, ông làm công an, bà là giáo viên. Hồi chị gái Hoa sinh con thì ông bà còn đi làm nên không có nhiều thời gian cho cháu. Còn đến khi có bé Chíp con của Hoa, ông bà có nhiều thời gian chăm bẵm hơn. Con gái hết cữ về lại nhà chồng, ông bà còn bảo nhớ thế thì mỗi tuần sắp xếp lên chơi với cháu 1 lần. Hôm nào ông bà cũng nói chuyện động viên cháu, nhưng thật ra là động viên con gái nhiều hơn.
"Con đi con tự lập, con trưởng thành nhé. Ông bà chỉ chăm con được lúc còn non thôi" là lời ông bà dặn dò cả mẹ cả con nhà Yến Hoa hôm trước khi về nội. Hoa nghe xong, lại nhìn bà vừa bế cháu vừa chảy nước mắt mà thương, cứ nghĩ cảnh ngày mai ra xe là cũng không cầm được lòng. Ông bà vốn giàu tình cảm, cháu ngoại về nhà ở mấy tháng ríu rít giờ đi lại vắng vẻ thì buồn cho người ở lại lắm cơ.
Đúng là con gái đi lấy chồng lúc nào cũng chỉ mong được bé bỏng lại lần nữa trong vòng tay bố mẹ. Nhưng đó chỉ là ước mơ thôi vì cuộc sống bộn bề khi trưởng thành sẽ kéo con người ta đi thật xa và những phút giây được hoài niệm sẽ hầu như rất ít xuất hiện. Có sinh con mới hiểu lòng cha mẹ. Khi đã làm mẹ, những cô con gái như Yến Hoa có lẽ sẽ hiểu hơn, yêu thương hơn tình cảm của bố mẹ dành cho mình.
Theo Nhân Mã (Thời Đại)