Sáng mồng một Tết, trời không nắng. Một chút lành lạnh còn sót lại của năm cũ làm nhiều người rùng mình. Hai bên bờ kênh Nhiêu Lộc vắng vẻ. Thỉnh thoảng một vài người già nhàn tản qua lại bên thảm cỏ xanh…
|
Ông câu trên bờ kênh Nhiêu Lộc |
Cái tết này ông vừa tròn 63 tuổi. 5 đứa con ông đã thành gia thất và có công việc ổn định. Việc nhà, một tay bà quán xuyến và ông thảnh thơi tìm thú vui riêng cho mình.
![]() |
Một chiếc lồng với nhiều chim dính bẫy |
Đôi vợ chồng trung niên này làm nghề bẫy chim phóng sinh đã nhiều năm nay. Trước đây, khi khu vực này còn đầm lầy ao hồ thì nghề bẫy chim còn kiếm sống được. Giờ đây, thiên nhiên hoang dã không con, chim bỏ đi nhiều nên muốn có chim để bán phải đi xa hơn. Nhưng xa thì xa cũng phải giữ lại một số lồng tại bờ kè này nơi đã giúp hai người có miếng cơm ngay từ buổi đầu.
Cái vòng luẩn quẩn, những con chim này được đem đến các ngôi chùa bán cho khách thập phương viếng chùa phóng sinh. Chúng bay ra chưa kịp tìm đến bầu trời rộng lớn thì tiếp tục bị tóm. Bán thêm một lần nữa và đến một lúc nào đó, chúng kiệt sức ngã gục xuống. Lúc bấy giờ ý nghĩa của phóng sinh có còn nguyên vẹn nữa không ?.
|
Người phụ nữ nghèo mưu sinh sáng mồng 1 Tết |
Ông già câu cá, vợ chồng người bẫy chim và người phụ nữ thu gom phế liệu dường như là bức tranh sinh động trong sáng mồng một Tết năm nay. Sẽ có thêm những gam màu khác trong cuộc sống luôn tồn tại bên ta; chỉ biết cầu mong cho những bất hạnh đừng ập lên những mảnh đời vốn đã chịu nhiều thiệt thòi và khổ ải.
Theo Trần Chánh Nghĩa (VietNamNet)