Khán giả xem bóng đá thuộc lứa 7x và 8x sẽ biết rất rõ: Hierro là một huyền thoại của cả Real Madrid và đội tuyển Tây Ban Nha trong kỷ nguyên hiện đại. Trên vai trò là một cầu thủ, Hierro mạnh mẽ, thanh lịch và tất nhiên, rất thành công. Cách chơi của Hierro đích thị là cách chơi của một quý tộc.
Chỉ đọc về Hierro chứ không có dịp được xem ông thi đấu trực tiếp, bạn sẽ có cảm giác giống như nghe ai đó khen rượu ngon nhưng chính mình lại không trực tiếp nếm thử. Bỏ qua bộ sưu tập danh hiệu đồ sộ, một trong những thành tựu vĩ đại nhất của Hierro là cả hai trung vệ hiện tại của đội tuyển Tây Ban Nha đều xem ông như thần tượng.
Chúng ta đang nói về Sergio Ramos và Gerard Pique, hai cầu thủ mang hai xuất xứ và cá tính cực kỳ tương phản với nhau. Nhưng họ đã lớn lên với hình ảnh Hierro trong não và trong lòng mình.
Ramos được xem là người kế thừa tự nhiên của Hierro. Dù sinh ra và được đào tạo ở Sevilla, Ramos luôn đặt ra mục tiêu rất rõ ràng: khoác áo và trở thành thủ quân của Real Madrid. 13 năm trước, Ramos được Florentino Perez mang về Bernabeu, trở thành một trong những bản hợp đồng cuối cùng của Chủ tịch này ở nhiệm kỳ đầu. Trong buổi ra mắt, trước sự ngạc nhiên của truyền thông Madrid, Ramos tuyên bố muốn khoác chiếc áo số 4 huyền thoại của Hierro. “Tôi còn muốn đạt được những danh hiệu, những thành tựu mà anh ấy từng làm được”, Ramos, ngày ấy chưa đến 20, tự tin nói.
Sau 13 năm, Ramos bây giờ là cầu thủ thâm niên nhất của Real. Anh đã vô địch Champions League đến bốn trong năm mùa gần đây. Trong chiến tích ba chức vô địch Champions League liên tiếp mà Real lập được, Ramos đều là thủ quân.
Và bây giờ, Hierro và Ramos đều đang ở đây. Một người là HLV, một người là thủ quân đội tuyển. Hierro rốt cục đã được làm việc với môn đồ của mình.
Trường hợp của Pique khác hơn một chút. Là một người cuồng Catalonia và cuồng Barca, Pique lớn lên mà không có quá nhiều hình ảnh của đội tuyển Tây Ban Nha trong ký ức. Cá tính độc lập, tự tôn, Pique cũng chẳng thừa nhận ai là thần tượng của mình. Vậy nhưng khi được hỏi đâu là cầu thủ mình hâm mộ và học hỏi nhiều nhất, Pique vẫn bật ra cái tên Hierro. Có thể nói, Hierro là cái tên duy nhất dính líu đến Madrid nhận được sự ngưỡng mộ từ Pique.
Lối chơi của Pique và Hierro cũng có những nét tương đồng. Họ đều có khả năng điều chỉnh nhịp độ trận đấu ngay từ hàng thủ và đều chơi với phong thái ung dung, đĩnh đạc. Cả hai đều là những hậu vệ săn bàn. Nhưng có một điều mà hai môn đồ của Hierro còn thua xa ông: năm bàn ở ba kỳ World Cup khác nhau. Một trong năm bàn ấy là vào lưới Thụy Sĩ tại World Cup 1994. Hôm ấy, Julen Lopetegui - người tiền nhiệm bị sa thải ngay trước thềm World Cup năm nay - ngồi trên ghế dự bị.
Hierro từng là cầu thủ kém nhất trong gia đình. Hai người anh trai của ông đều chơi bóng đá chuyên nghiệp. Ba anh em lớn lên ở Costa del Sol, gần Malaga. Và cả ba đều mơ ngày được chơi tại La Liga cho Malaga.
Năm lên 17 tuổi, Hierro xin thử việc ở Malaga. Rất phũ phàng, đội chủ sân La Rosaleda bảo ông không đủ giỏi. Đấy là một cú sốc. Fernando đành vác giày xuống giải hạng Ba, chơi bóng ở hạng bán chuyên, chờ một vận hội khác.
Trong khi đó, người anh trai Manolo thì kiếm được hợp đồng với CLB Valladolid, ở miền trung Tây Ban Nha. Manolo thậm chí còn tự tin đề nghị CLB phải cho em trai mình thử việc rồi mới chịu ký hợp đồng. CLB đồng ý. Và họ không hề biết mình vừa trúng số. Fernando lập tức chiếm một suất đá chính và không rời khỏi đội hình xuất phát của Valladolid nữa. Hai mùa bóng sau, anh được cả Real Madrid và Barcelona săn đón. Và Hierro đã chọn Madrid. Từ việc chơi bóng ở hạng bán chuyên đến việc chuyển sang Bernabeu, Hierro thực hiên hành trình khó tin ấy trong chưa đầy hai năm.
Ở Madrid, Hierro tiếp tục gặt hái những thành công rực rợ, với năm chức vô địch La Liga và ba Champions League. Ông trở thành thủ quân, người tổ chức và biểu tượng của đội bóng Hoàng gia, trước khi trao lại Vương quyền cho Raul Gonzalez. Những từ mà người ta thường dùng để mô tả về Hierro rất ít khi được dùng cho một hậu vệ: kỹ thuật, thanh lịch và lạnh lùng.
Lạnh lùng, cũng là cách Hierro chọn đứng về phía HLV Vicente del Bosque trong cuộc chiến với Perez. Sau khi hay tin Perez sẽ không gia hạn hợp đồng cho Del Bosque, Hierro đứng đầu một cuộc biểu tình: họ sẽ không xuống quảng trường Cibeles ăn mừng chức vô địch như truyền thống, nếu như Perez vẫn nhất nhất đẩy Del Bosque ra đường. Steve McManaman kể lại lúc này nhóm cầu thủ nước ngoài hết sức hoang mang, vì không biết nên đứng về phía thủ quân của mình hay Chủ tịch.
Kết quả sau đó thế nào? Del Bosque và Hierro cùng phải cuốn gói rời Bernabeu. Lúc này, bỗng dưng một cơ hội khác từ trên trời rơi xuống với Hierro. Ông được một CLB Qatar mời thi đấu với mức lương còn cao hơn ở Real. Và thế là ông sang đó chơi bóng một năm, thực ra chủ yếu là… chơi golf với Pep Guardiola. Rời Qatar, Hierro tiếp tục phiêu lưu sang Anh, để khoác áo Bolton Wanderers. Ông rời nước Anh sau một năm, chơi cho Bolton 30 trận và mang tấm vé dự Cúp châu Âu lần đầu tiên trong lịch sử về cho CLB. Hierro cũng là một trong những cầu thủ Tây Ban Nha hiếm hoi ra nước ngoài thi đấu thời đó.
Tháng 9/2007, Hierro trở thành Giám đốc kỹ thuật của Liên đoàn bóng đá Tây Ban Nha. Một năm sau, ông chứng kiến Tây Ban Nha vô địch Euro, lần đầu tiên sau 44 năm. Luis Aragones rời đội ngay sau giải đấu. Hierro lập tức gọi điện cho người bạn cũ, Del Bosque, để mời về đội tuyển. Và những gì sau đó đã trở thành lịch sử. Bộ đôi này chứng kiến Tây Ban Nha lần đầu tiên vô địch World Cup và bảo vệ thành công vô địch Euro.
Những cơ duyên xảy dến với Hierro, và ông không bao giờ từ chối. Ông luôn xem những khúc cua bất ngờ là cơ hội của mình. Khi đến Nga, Hierro đang nghĩ cách để hỗ trợ cho Julen Lopetegui, chứ không phải thay thế ông ta. Nhưng giữa giông bão, Hierro vẫn lèo lái con thuyền tròng trành Tây Ban Nha vào vòng 1/8 với vị trí nhất bảng. “Tôi đã có thể từ chối đề nghị hoặc rời bỏ hẳn công việc ở Liên đoàn”, Hierro nói. “Nhưng tôi sẽ không bao giờ tha thứ cho mình nếu làm thế”.
Và hãy xem cơ hội từ trên trời rơi xuống lần này sẽ mang Hierro đi đến đâu. Và liệu Hierro có trở thành một Hero (người hùng) của người Tây Ban Nha hay không.
Theo Hoài Thương (VnExpress.net)