Đội tuyển Argentina: Lý trí của thất bại

22/06/2018 15:26:27

Argentina là đội nghèo nàn nhất về vận hành tập thể. Họ vô địch về khả năng không biết liên kết các tuyến, đó là một đội bóng yếu về mọi mặt, kể cả tinh thần.

Bóng đá đã trở nên rất khó. Quá giàu tính tập thể và khoa học. 10 năm nay, Argentina thực sự không còn theo kịp nhịp độ phát triển của bóng đá thế giới. Về tổ chức lối chơi, họ kém cả các đội châu Phi như Maroc, châu Á như Nhật, Úc, Bắc Mỹ như Mexico. Và thua hẳn châu Âu, Nam Mỹ (hãy xem Peru chơi bóng trước Pháp). Xem World Cup đến lúc này, Argentina là đội nghèo nàn nhất về vận hành tập thể. Họ vô địch về khả năng không biết liên kết các tuyến, đó là một đội bóng yếu về mọi mặt, kể cả tinh thần.

Nếu xem bóng đá hiện đại bây giờ như một hình nón, trên đỉnh là các đội “elite” như Tây Ban Nha, Đức, Brazil, Pháp và tiếp tục đón nhận luân chuyển đi lên các thế lực kinh điển từ châu Âu thì Argentina chỉ là cấp dưới, bất chấp vẫn có các siêu cầu thủ. Thiếu danh hiệu là nguy cơ với nền bóng đá Argentina. Nhưng nguy cơ lớn nhất là nền bóng đá Argentina đã mất đi bản sắc vì hỗn loạn trong điều hành của tổ chức xã hội nghề nghiệp là LĐBĐ, họ không có các dự án thể thao khả thi, đó là vấn đề xã hội, không còn là của bóng đá nữa.

Đội tuyển Argentina: Lý trí của thất bại
Argentina vô địch về khả năng không biết liên kết các tuyến, đó là một đội bóng yếu về mọi mặt, kể cả tinh thần.

Hãy nhìn sự thất bại của các lứa trẻ Argentina một thập kỉ qua và sự khan hiếm tài năng. Argentina sẽ vẫn luôn sản sinh ra các siêu sao tấn công, đó là truyền thống. Thảm họa trước Croatia là thất bại trong một trận đấu cụ thể, Argentina với lực lượng hiện tại, vẫn có thể đi xa hơn nếu có một HLV lí trí, nhưng kết quả này phản ánh chính xác những gì mà LĐBĐ Argentina tạo dựng qua hơn 10 năm. Nghèo nàn về tài năng. Các tiền đạo siêu hạng là sự sản sinh tự nhiên, nhưng phần còn lại là hệ quả của lựa chọn, đào tạo, xây dựng. Không chỉ cầu thủ, mà còn là triết lý bóng đá, cảm hứng, tạo phong trào, các HLV. Argentina đã thực sự không còn là siêu cường như thời 1978 đến 2006. Khi họ có đầy ắp ngôi sao các tuyến. Quan trọng hơn, có cá tính Argentina.

Nếu bạn xem đội tuyển Argentina hơn 10 năm trở lại đây, tất cả chỉ xoay quanh Messi. Nhưng thực ra Messi cũng là một phần của dự án thất bại, may mà còn có Messi. Anh chỉ là vật tế thần. Điểm cực âm của trận thua Croatia phơi bày một nền bóng đá vô định hướng. Như thế không gọi là bóng đá. Chí ít, dù không biết cầm quân, Maradona cũng cho thấy khái niệm đá bóng của ông, dù lỗi mốt, là chạm bóng, xoay người, lừa bóng. Argentina của Sampaoli còn không dám xông lên, nhưng nửa phần hồn lại phải cứ phải nghĩ mình phải chơi như một ứng cử viên. Và hầu như không có tư duy.

Làm lại ở đây, là sự cải tổ nền bóng đá. May mắn là Argentina đang có một lứa cầu thủ, ngay trước Messi, được chơi bóng, học tập tư duy và phương pháp từ châu Âu nhiều năm. Cần phải mang những Veron, Zanetti, Simeone trở về làm bóng đá, tổ chức bóng đá. Trao cho họ vai trò trở thành người tổ chức các dự án thể thao của từng lứa. HLV ĐTQG chỉ là một phần của Dự án, và hãy mở rộng tầm nhìn, kể cả mời HLV châu Âu về cho các tuyến trẻ, đừng chỉ nội địa.

Tạm biệt Messi, anh có lẽ là cầu thủ cuối cùng mang hơi thở lãng mạn cổ điển ở đẳng cấp cao nhất tới bóng đá. Messi không gặp thời, nhưng cần tri ân anh ở một giai đoạn chuyển giao của bóng đá thế giới. Nếu ta cứ trách những nỗ lực tột cùng của lý trí và trái tim một con người, thì ta chưa thực sự hiểu cuộc đời và số phận!

Theo Huỳnh Anh (Tiền Phong)

Nổi bật