Sau một ngày cuốc bộ mỏi chân thăm thú các bảo tàng nổi tiếng ở thành phố Amsterdam, tôi mạnh dạn hỏi thăm cô nữ cảnh sát Hà Lan xinh đẹp ở nhà ga Trung tâm Amsterdam đường đến “phố đèn đỏ”, cô tủm tỉm cười chỉ: "Anh vượt qua cây cầu bắc ngang con kênh kia là đến". Nhìn thấy chiếc máy ảnh lủng lẳng đeo trước ngực tôi, cô vội dặn với theo: "Vào đó, anh nhìn ngắm thoải mái nhưng chớ có chụp hình kẻo bị đập máy ảnh, phạt tiền như chơi đấy".
Đúng như chỉ dẫn, chỉ chừng 10 phút đi bộ, tôi đã có mặt ở đầu con phố De Wallen, khu phố đèn đỏ lớn nhất và nổi tiếng nhất ở Amsterdam. De Wallen là một mạng lưới các ngõ hẻm chằng chịt với khoảng 300 căn phòng nhỏ diện tích 3x2m mà các cô gái thuê để phục vụ nhu cầu khách làng chơi từ khắp nơi trên thế giới đổ về. Xen kẽ là các cửa hàng bán sex toy, quán bar, sàn diễn sex show, viện bảo tàng sex, viện bảo tàng cần sa, và một số cửa hàng cà phê bán cần sa...Tổng diện tích toàn khu vực là khoảng 6.500m2.
Qua tìm hiểu, tôi được biết, ngay từ thế kỷ 16, Amsterdam đã nổi danh là chốn ăn chơi khét tiếng bởi nó là bến cảng nhộn nhịp bậc nhất thế giới. Các thuỷ thủ sau hải trình dài ngày đã tìm đến nhà chứa để vui chơi. Từ đấy đến nay, trải qua rất nhiều dâu bể nhưng Amsterdam vẫn là một trong những điểm đến hàng đầu thế giới về công nghệ tình dục.
Đúng như tên gọi của con phố “Red light Street”, phía trước những căn nhà cổ chính là những chiếc đèn đỏ, dấu hiệu để nhận biết đâu là nơi dành cho người lớn. Trong các con ngõ hẹp chỉ vừa hai người đi là những ô cửa kính. Bên trong, những cô gái mặc bộ bikini mỏng mảnh hững hờ che phần nhạy cảm với thân hình bốc lửa, đủ mọi màu da, lứa tuổi, đợi khách.
Các tư thế đứng, các kiểu dáng ngồi nhưng tất cả đều gợi cảm, bắt mắt và vô cùng... kích động. Mỗi khi có khách đứng dòm, các cô lại lắc vòng một, uốn vòng hai, thè lưỡi liếm mép, mắt lúng liếng quyến rũ du khách. Và “thượng đế” nào không thể cưỡng lại sức cám dỗ ma mị, chết người ấy, xin đẩy cửa bước vào thì tấm rèm đỏ được kéo lại.
Mỗi căn phòng đạt tiêu chuẩn làm nơi hành lạc chỉ rộng vỏn vẹn 3x2m. Một chiếc giường đôi trải drap trắng muốt, thấp và chắc như đổ bê tông. Gần đó là một bồn rửa, một ngăn tủ nhỏ đựng các loại dụng cụ... ở đây không sực nức mùi nước hoa bởi chúng sẽ ám vào quần áo của khách làng chơi và có thể, bão sẽ nổi khi anh ta trở về nhà hay khách sạn. Khách làng chơi, dù già hay trẻ, da trắng da đen, da đỏ hay da vàng, dù đã có gia đình hay chưa đều mò mẫm đến đây vào bất cứ thời điểm nào có thể.
Đông khách là thế song rất ít cô gái có thể kiếm được số tiền ngang với mức thu nhập trung bình ở Hà Lan. Bởi một ô cửa kính thông thường có giá thuê 150 euro (hơn 4 triệu đồng) cho 11 tiếng. Nếu tính giá 50 euro (gần 1,5 triệu đồng) cho 15 phút "phục vụ”, họ chỉ có thể mang về cho bản thân 150 euro sau khi đã tiệp 6 khách hàng hoặc 250 euro (hơn 7 triệu đồng) khi có 8 khách.
Một cô gái bán hoa đến từ Romania đã chia sẻ: “Tất cả những người phụ nữ ở đây đều tình nguyện làm công việc này và họ biết mình đang làm gì. Công việc này không dành cho những trái tim yếu ớt. Mẹ tôi không biết tôi đang làm gì ở đây và điều đó khiến cho tôi cảm thấy cô đơn”.
Các cô gái bán hoa thuê chỗ đứng trong cửa kính, làm việc quần quật 11 giờ mỗi ngày 6 ngày một tuần. Song thời gian chủ yếu vẫn là chờ đợi khách hàng. Bên cạnh họ còn có những người phụ nữ khác như lao công, lau dọn sửa sang phòng, giặt ủi hay mang thức ăn cho họ giữa giờ nghỉ giải lao. Tất cả đều chuyên nghiệp. Khoảng 75% cô gái này đến từ những quốc gia có nền kinh tế thấp như Romania hay Bulgaria...
Bà Yolanda van Doeveren - người quản lý chương trình hỗ trợ xã hội cho các cô gái hành nghề ở phố đèn đỏ cho biết: “Quận đã có những điều chỉnh về lực lượng cảnh sát, các nhân viên xã hội, nhân viên theo dõi sức khoẻ cộng đồng, nhân viên thuế và những nhóm nhân quyền. Một cô gái mới xuất hiện đằng sau cửa kính sẽ được theo dõi về thời gian làm việc, tuổi lao động và giấy phép hành nghề. Mới đây tuổi hợp pháp để hành nghề hiện tại đã được nâng lên từ 18 đến 21”.
Vào ban đêm, khu phố đèn đỏ trở nên lung linh, huyền ảo và nhộn nhịp hơn bao giờ hết bởi hàng ngàn ánh đèn rọi xuống dòng kênh tĩnh lặng và bởi những bước chân của hàng vạn khách háo của lạ từ khắp nơi trên thế giới đổ về. Thỉnh thoảng, tôi lại bắt gặp đây đó những tay ma cô đứng túm tụm trên vỉa hè. Họ chèo kéo bằng được những chàng trai đi đơn lẻ tìm chỗ “nghỉ ngơi” hoặc thử thuốc phiện.
|
Những ô cửa kéo rèm có nghĩa là đang có khách. |
Suy ngẫm về nghề bán thân xác
Người phương Tây quan niệm, nhu cầu tình dục là nhu cầu thiết yếu chẳng kém gì nhu cầu ăn, mặc. Những người còn độc thân chuyện đói khát tình dục là đương nhiên. Nhưng ngay cả với những người đã có gia đình, nhiều người vẫn bị đói khát như thường nếu như vợ, chồng sức khỏe không tốt, bệnh tật. Sẽ thật là bất hạnh nếu như đói không được ăn, khát không được uống.
Vì thế, từ mấy chục năm trước, tại những thành phố lớn ở châu Âu, người ta đã mở những phố đèn đỏ để phục vụ cho những người có nhu cầu. Ở đó, bán dâm là một ngành nghề hợp pháp, được cấp phép lao động hành nghề, có lực lượng cảnh sát, nhân viên xã hội, nhân viên theo dõi sức khỏe cộng đồng, nhân viên thuế và nhiều tổ chức nhân quyền bảo vệ họ.
Gái bán dâm phải kiểm tra sức khỏe thường xuyên. Chủ sở hữu nhà thổ và các nhà khai thác phòng thường yêu cầu giấy chứng nhận sức khoẻ trước khi cho họ sử dụng hoặc cho thuê phòng. Nhờ thế, hoạt động mại dâm ở các nước phương Tây rất nề nếp. Người bán, người mua đều được bảo vệ. Nhà nước lại có thêm nguồn thu khá lớn từ việc thu thuế của hoạt động này.
Được biết, cách đây vài chục năm, ngạy tại Amsterdam, lúc "phố đèn đỏ" mới lên đèn hoạt động, sự phản ứng của dân chúng Hà Lan và dư luận thế giới vô cùng dữ dội. Vậy mà, chỉ sau vài năm, khu phố đèn đỏ của Hà Lan đã trở thành một điểm du lịch nổi tiếng.
Khó có thể tìm thấy mọt tour du lịch nào đến Hà Lan lại không có trong list khu phố đèn đỏ.
>> Thâm nhập "kinh đô du lịch tình dục" nóng nhất thế giới
Theo H.A-Sướng (Một Thế Giới/ Tuổi Trẻ & Đời Sống)