Dùng mác sinh viên để quảng cáo
Tiểu Hoa là một nữ sinh viên đại học, cô xuất thân từ một gia đình bình thường, bố mẹ cô làm việc chăm chỉ để nuôi Tiểu Hoa và cậu em trai. Mặc dù gia đình cô không giàu có nhưng Tiểu Hoa học tập chăm chỉ và muốn thay đổi tình hình tài chính của gia đình bằng nỗ lực của chính mình. Lúc đầu, Tiểu Hoa kiếm được một số khoản thu nhập ít ỏi thông qua một số công việc bán thời gian như giúp người khác viết luận văn...
Rồi cô nhận thấy một số cô gái ở ký túc xá bên cạnh hay đi du lịch. Lúc đầu cô nghĩ điều kiện kinh tế của họ tốt, sau đó họ vô tình nhắc đến việc đang đi làm “bạn du” bán thời gian, Tiểu Hoa liền nảy ra ý tưởng làm việc đó. Cô đăng nhập vào nhóm mạng xã hội của trường thì thấy có người đăng thông tin về tìm người đi du lịch cùng, họ mong muốn tìm một cô gái có ngoại hình ưa nhìn để cùng họ đi chơi, mang lại niềm vui và sự thư thái. Sau khi đấu tranh tư tưởng, Tiểu Hoa cảm thấy mình có thể thử.
Mặc dù nghề này không được xã hội công nhận nhưng Tiểu Hoa cảm thấy mọi việc cô làm đều nằm trong phạm vi luật pháp cho phép và không làm hại ai. Cô tự mình kiếm được một khoản thu nhập nhất định. Tuy nhiên, Tiểu Hoa đã sớm phát hiện ra những mặt tối của nghề “bạn du” này. Một số khách hàng có hành vi quấy rối tình dục khiến Tiểu Hoa sợ hãi. Có một số khách hàng rõ ràng đồng ý trả tiền trước nhưng sau khi kết thúc chuyến đi lại từ chối trả tiền khiến cô cảm thấy rất uất ức. Những trải nghiệm tồi tệ này đã khiến Tiểu Hoa suy nghĩ lại về lựa chọn của mình.
Đồng thời, trên mạng, mọi người cũng bắt đầu thảo luận sôi nổi về loại nghề “bạn du” này. Một số người cho rằng nghề này vi phạm đạo đức xã hội, không được phép và cần phải ngăn chặn, trong khi những người khác nói rằng “bạn du” cũng là một loại nhu cầu thị trường, miễn là hợp pháp, thì không có vấn đề gì. Mặc dù có nhiều quan điểm và đánh giá khác nhau, nhưng mọi người đều đối mặt với sự thật rằng: đằng sau nghề này có rất nhiều bí mật và mặt tối không thể nói ra.
Hiện nay, nếu tìm kiếm từ “bạn du” trên Internet, bạn có thể thấy một số trang web có tên rất đẹp, chẳng hạn như “bạn du thiên hạ”, “bạn du Trung Quốc”, “bạn du hữu”… Khi vào trang web, người ta có thể thấy rất nhiều ảnh các cô gái và lời giới thiệu, trong đó nhiều cô có những lời lẽ mập mờ, thậm chí khêu gợi. Giá của dịch vụ được yêu cầu có thể tới vài ngàn hoặc thậm chí chục ngàn nhân dân tệ một ngày.
Theo thông tin liên hệ, phóng viên gọi vào số điện thoại của một người làm nghề “bạn du”, cô này nói: “Đắt tiền vì ban ngày đi chơi với anh, ban đêm ngủ với anh”. Sau khi xác minh, phóng viên thấy hầu hết những cô gái “bạn du” liên hệ được đều tuyên bố cung cấp dịch vụ mại dâm và giá dịch vụ mà họ ghi trên trang web từ hàng ngàn đến hàng chục ngàn nhân dân tệ đều là giao dịch một lần. Nếu bao cả ngày lẫn đêm thì chi phí còn cao hơn rất nhiều. Cái gọi là “bạn du” thường diễn ra trong các khách sạn và một số “bạn du” còn cung cấp địa điểm mua bán dâm.
Để thể hiện danh tiếng, một số cô gái “bạn du” sẽ tự giới thiệu mình là sinh viên đại học trên trang web, trong khi những người khác tự xưng là “công nhân cổ cồn trắng” hay người mẫu. Theo thông tin trên một trang web “bạn du”, phóng viên đã liên hệ với một cô gái tự nhận là sinh viên đại học ở Bắc Kinh, cô gái này nói phí “bạn du” là 3.000 nhân dân tệ một lần (10,5 triệu VND) và trực tiếp mời phóng viên đến nơi ở của mình. Trong một ngôi nhà cho thuê gần Đường vành đai 3 phía Bắc, phóng viên đã gặp mặt cô gái này, nhưng ngoại hình của cô ấy không giống với những bức ảnh đăng trên trang web. Cô gái nói, thời gian rảnh rỗi cô làm thêm nghề “bạn du”, chủ yếu để kiếm tiền đóng học phí và phụ giúp gia đình. Phóng viên yêu cầu xác minh tư cách sinh viên của cô, nhưng cô ta không cho phóng viên xem thẻ sinh viên.
Phóng viên cũng đã liên hệ với một cô gái ở Thành Đô, tỉnh Tứ Xuyên, người tự nhận là “công nhân cổ cồn trắng” thông qua một trang web, khi gặp mặt, phóng viên thấy những bức ảnh cô để lại trên mạng không phải của mình. Cô tuyên bố vẫn đi làm bình thường vào ban ngày và “dùng ban đêm để làm việc bán thời gian”.
Thành nơi giao dịch tình dục
Muốn tìm “bạn du” trước hết phải vào website, trên website đăng thông tin của hàng nghìn cô gái từ khắp mọi miền đất nước, tuy nhiên nếu khách muốn liên lạc với họ thì trước hết phải trở thành thành viên VIP của trang web với mức phí từ vài trăm đến hàng ngàn tệ. Khách hàng tham gia câu lạc bộ có thể lựa chọn và gặp gỡ những cô gái đã để lại thông tin. Trang web không chỉ thu phí thành viên mà còn nhận được hàng ngàn nhân dân tệ bằng cách trực tiếp giới thiệu các cô gái. Một số cô gái “bạn du” trẻ và ít kinh nghiệm hơn nên không biết cách đề phòng, thậm chí không biết việc mình làm có phạm pháp hay không. Cũng có một số gái “bạn du” dày dạn kinh nghiệm hơn, biết rõ là phạm pháp và có rủi ro nhưng họ vẫn vì tiền mà bất chấp. Cũng có một số cô “bạn du” không tự mình bán dâm mà giới thiệu người khác thực hiện (môi giới).
Trong vòng kết nối bạn bè WeChat của những người môi giới này, có một số lượng lớn ảnh hở hang của các cô gái, cũng như những lời giới thiệu ngắn gọn như số đo chiều cao, các cô gái đại khái được chia thành sinh viên, nhân viên văn phòng, người mẫu... và khách hàng có thể tùy ý lựa chọn. Chi phí cho một lần giao dịch phần lớn từ 5 ngàn đến 10 ngàn tệ.
Trùng Khánh là vùng đất văn hóa nổi tiếng nơi có nhiều trường cao đẳng, đại học danh tiếng của Trùng Khánh và Trung Quốc. Vào đầu năm ngoái, cảnh sát Trùng Khánh đã phá một vụ án mại dâm liên quan đến các nữ sinh viên đại học ở quận Shapingba. Theo các nguồn tin được thông báo, hầu hết các nữ sinh viên đại học liên quan đến vụ án đều làm việc trong các công ty “bạn du”, công ty tư vấn kinh doanh và câu lạc bộ kinh doanh. Với việc phá án này, câu chuyện nội bộ của các công ty “bạn du” tuyển dụng một số lượng lớn sinh viên đại học để tham gia vào các dịch vụ bán dâm cũng đã được vạch trần.
Theo các nguồn tin trong nghề, hiện có gần một trăm công ty cung cấp dịch vụ “bạn du” như vậy ở Trùng Khánh. Một sinh viên chuyên ngành múa của một trường đại học ở Trùng Khánh nói với phóng viên rằng bạn cô có người là sinh viên làm việc bán thời gian trong các công ty “bạn du”. “Bạn ấy từng sống trong ký túc xá của trường, thường lén lút trở về vào lúc nửa đêm, khiến chúng tôi mất ngủ”. Tuy nhiên, nữ sinh này cho rằng hiện tượng này không lạ.
Trên thực tế, hiện có rất nhiều trang web như vậy tồn tại, chẳng hạn như 91 D…, Teahou.., 51 Fengl.., Yipinl.., Tangren Pavili.., Qub.., v.v. Hầu hết các máy chủ đều được đặt ở nước ngoài nên rất khó bị trừng phạt.
Theo Thu Thủy (Tiền Phong)