Tôi hứa sẽ chu cấp đầy đủ cho nhân tình về kinh tế để nuôi con trai, nhưng cô ấy không muốn an phận sống trong bóng tối. Em đã bế con trai khi vừa đầy tháng đến tận nhà tôi để đòi quyền lợi.
Em trẻ hơn cái tuổi 27 của mình, dáng thon thả, nước da trắng hồng, đôi mắt bồ câu với hàng mi dài rợp và đôi môi đầy gợi cảm khiến trái tim trai trẻ của tôi loạn nhịp.
Thực tế tôi kém Lê Minh gần 1 tuổi nhưng điều đó không quan trọng, không ngăn được tình bạn của những người còn son rỗi khi hợp nhau. Tôi và Lê Minh xưng hô với nhau bằng tên theo đúng nghĩa bạn bè. Lê Minh thật thông mình như cái tên của em, những ý kiến em đưa ra khi cả nhóm vào cuộc tranh luận bao giờ cũng khiến chúng tôi tâm phục, vị nể vì sự hiểu biết sâu sắc của em.
Đã sang tuổi 30 chúng tôi vẫn chưa có tiếng cười con trẻ. (Ảnh minh họa) |
Gần 1 tháng tham gia hội thảo tôi và Lê Minh đã trở nên thân thiết để rồi đến buổi chia tay Lê Minh chủ động cho tôi cơ hội gặp gỡ vào các chiều thứ 7 nếu em không bận.
Một năm đi lại tìm hiểu là quá đủ cho tôi và Lê Minh khi “tình trong như đã”. Tôi đón Lê Minh về nhà riêng của mình bằng một đám cưới đầm ấm, vui vẻ với đầy đủ sự hiện diện của bố mẹ đôi bên và bạn bè đồng nghiệp.
Bố, mẹ và hai cô em gái của tôi đều quý Lê Minh lắm, bố mẹ luôn dặn tôi là phải sống đàng hoàng tử tế với Lê Minh vì em là người có hiểu biết. Còn 2 cô em gái đã chồng con an phận thì có dịp là tụ tập nhà tôi để cơm nước rộn ràng, hàn huyên đủ chuyện trên trời dưới bể với chị dâu, mà theo chúng nhận xét là chị Lê Minh có cái đầu bách khoa toàn thư!
Tôi cũng thấy hãnh diện và càng yêu thương, trân trọng một nửa kia của mình. Thế nhưng tổ ấm của vợ chồng tôi gặp trục trặc khi tình yêu của chúng tôi dành cho nhau tràn đầy, sinh hoạt tế nhị vợ chồng tôi đều đặn, viên mãn vậy mà Lê Minh đã sang tuổi 30 chúng tôi vẫn chưa có tiếng cười con trẻ.
Nhân tình trẻ đã cho tôi toại nguyện khi một năm sau ngày quan hệ lén lút, em sinh một cậu quý tử bụ bẫm, khỏe mạnh giống tôi như hai giọt nước. (Ảnh minh họa) |
Ban đầu mọi người trong nhà giữ ý, không muốn làm Lê Minh buồn, nhưng sau không kìm được mẹ và các em gái tôi xa gần giục tôi và Lê Minh đến bác sĩ.
Lần lữa mãi, cuối cùng tôi và Lê Minh cũng đưa nhau đến viện phụ sản, kết quả là tôi hoàn toàn khỏe mạnh còn Lê Minh không có khả năng làm mẹ vì em bị dị tật bẩm sinh ở tử cung!
Tôi yêu vợ nhưng nhìn cảnh bố mẹ than thở vì gia đình mất người thờ tự nếu tôi không có con nối dõi, tôi thấy mình có lỗi lớn với dòng tộc. Không đấu tranh nổi với bản thân tôi đã giấu vợ cặp với một cô nhân viên trẻ ở cửa hàng thời trang trên phố, nơi mà tôi hay ghé lại mua sắm quần áo từ ngày còn “phòng không”.
Nhân tình trẻ đã cho tôi toại nguyện khi một năm sau ngày quan hệ lén lút, em sinh một cậu quý tử bụ bẫm, khỏe mạnh giống tôi như hai giọt nước.
Tôi hứa sẽ chu cấp đầy đủ cho nhân tình về kinh tế để nuôi con trai, nhưng cô ấy không muốn an phận sống trong bóng tối. Em đã bế con trai khi vừa đầy tháng đến tận nhà tôi để đòi quyền lợi.
Lê Minh không một giọt nước mắt khi biết sự thật, em đã dọn hết đồ đạc ra khỏi nhà tôi ngay buổi chiều hôm đó. Tối qua Lê Minh gọi điện cho tôi, hẹn tôi ra quán café mà ngày xưa chúng tôi hay ghé tâm sự để kí vào đơn li hôn. Tôi không muốn xa Lê Minh cũng không muốn mất đứa con nối dõi máu thịt. Tôi phải làm sao bây giờ?
Theo Thái Hà (Tiền Phong)