Gia đình tôi có 4 thế hệ với thành viên út ít nhất là cậu con trai mới 3 tuổi của tôi. Ông bà tôi cũng còn khỏe mạnh, bố mẹ tôi mới về hưu, dưới tôi còn có cô em gái mới tốt nghiệp đại học.
Vợ chồng tôi đã cưới nhau được 5 năm, có một câu con trai. Tuy cũng muốn đẻ thêm đứa con nữa nhưng vợ tôi đều ngại nhà chật, đông đúc, mà điều kiện cũng không cho phép vợ chồng tôi ra ở riêng. Ông bà, bố mẹ tôi vẫn sống theo nếp xưa, muốn ngày ngày thức dậy đều có con cháu vây quanh.
Thực ra vợ chồng tôi sống "dưới mí mắt" của 4 người cao tuổi cũng có lúc cảm thấy bí bách. Vợ tôi mua được mấy cái váy ngủ gợi cảm nhưng chẳng bao giờ dám mặc. Nhiều khi vợ chồng đóng cửa phòng ngủ, vợ đã mặc váy khêu gợi, đứng trước mặt tôi lắc lắc thì bà tôi gõ cửa thùm thùm, yêu cầu vợ tôi ra "đấm cho cái lưng". Vậy lửa nóng cũng nguội. Còn tôi đang lúc hóc môn dồi dào, lẻn vảo bếp cấu chí vợ thì bố tôi đi qua, đánh rơi cái xô.
Tuy nhiên, khi con tôi chào đời thì ông bà, bố mẹ lại chăm lo cho chu đáo. Vợ chồng tôi đi làm, đi công tác đều không phải lo con không có người chăm. Vì thế, bốn thế hệ nhà chúng tôi vẫn duy trì cuộc sống hòa bình, êm ả sau nhiều năm. Hơn thế nữa, chúng tôi vẫn giữ gìn được truyền thống sum họp, trò chuyện với nhau. Sau mỗi bữa ăn tối, gia đình tôi thường ngồi quây quần quanh bàn trà, uống nước, ăn hoa quả và nói chuyện phiếm.
Nhưng 3-4 hôm trước, khi câu chuyện Á hậu, MC nổi tiếng bán dâm giá nghìn đô ầm ĩ trên các phương tiện thông tin đại chúng, gia đình tôi cũng không lạc nhịp với thời cuộc. Mẹ tôi lắc đầu: "Sao trai tài, gái đẹp, cùng có nghề nghiệp ổn định, thậm chí nghề kiếm được tiền mà sao lại còn đi bán thân như vậy?". Bố tôi lắc đầu: "Bắt phạt mấy cô bán dâm, kẻ môi giới làm gì. Phải bắt, nêu tên mấy kẻ mua dâm hàng chục nghìn đô ấy. Thử hỏi sẽ mấy người làm ăn chân chính, kiếm tiền đổ mồ hôi sôi nước mắt mà dám quẳng 20-25.000 đô để mua mấy phút vui vẻ?".
Tôi bình phẩm: "25 hay 30 nghìn đô là cách mà các đại gia bỏ tiền để mua "đẳng cấp" thôi. Mẹ bảo các đại gia đứng tuổi, bia rượu nhiều, lao lực lắm, lấy đâu ra sức mà chơi. Có khi 25.000 đô vứt qua cửa sổ cũng nên".
Ông bà tôi đều gật gù, bày tỏ sự phẫn nộ trước sự xuống cấp đạo đức của giới trẻ. Chẳng biết vợ tôi có bị cái gì kích thích không nhưng rõ ràng ông bà, bố mẹ chồng đang giận sôi thì cô ấy lại buông một câu "xanh rờn": "Mỗi "cuốc" rẻ cũng 5-7 ngàn, đắt vài chục ngàn, chưa kể quà cáp của các đại gia nếu khéo chiều. Một tháng có khi kiếm vào tỷ mà chả mất vốn mất lãi gì. Các cô ấy đẹp thì các cô ấy tận dụng thôi. Khó ai chống đỡ được với số tiền lớn như vậy".
Cô em gái cũng hăng hái: "Con chẳng đẹp được như thế thì đành...".
Ông bà tôi chừng lớn mắt bất bình, mắng vợ tôi "cổ vũ thói xấu". Mẹ chồng tôi thất vọng: "Vậy là ai cho cô tiền cô cũng bán thân luôn hả. Cô làm chị chồng mà làm gương xấu cho em". Rồi bỗng mẹ tôi kể lể, xót thương tôi có vợ hư hỏng, bề ngoài đoan chính, bên trong mục ruỗng. Rồi chẳng mấy lúc mà tôi bị cắm sừng, mang ô nhục cho gia đình.
Vợ tôi giống như dẫm phải cái đinh, nhảy dựng lên, mắng lại mẹ tôi, chỉ sĩ diện hão, nói những điều không thật lòng. Nhìn thấy vợ hỗn hào, còn mẹ khóc lóc, máu trong người tôi cũng nóng lên và chẳng kịp suy nghĩ, tôi giang tay cho vợ tôi cái tát...
Sau cái tát, cơn giận dữ phừng phừng của gia đình bỗng dưng lạnh ngắt. Vợ tôi không nói, chỉ chừng đôi mắt ậc nước nhìn tôi. Cô ấy quay về phòng, dọn đồ, bế con về bên ngoại. Tôi sực tỉnh thì phòng đã vắng, vợ đã đi mất.
Hai ngày nay, tôi gọi điện cho vợ tôi không được, chát cô ấy cũng không trả lời. Tôi đến nhà bố mẹ vợ đều bị cho đứng ngoài cổng. Còn ở nhà, mẹ tôi vừa oán hận con dâu, vừa nhớ thương cháu nên khóc sụt sùi, nằm ốm liệt. Ông bà tôi cũng thở ngắn, than dài.
Tôi thực sự vẫn u u mê mê, chẳng hiểu chuyện gì đã dẫn dắt gia đình vốn êm ấm của tôi bỗng dưng thành chiến trận như vậy. Tôi chẳng biết trách ai, chẳng nhẽ trách Á hậu bán dâm nghìn đô?
Theo Trung Anh (Dân Việt)