Tôi thu nhập 40 triệu vẫn bị chồng xỉa xói khi có bầu lần hai

19/03/2017 10:13:00

Chồng luôn dùng lời lẽ xỉa xói là tôi mang bầu, sinh con thêm đẩy gia đình vào ngõ cụt, tương lai không có.

 
Chồng luôn dùng lời lẽ xỉa xói là tôi mang bầu, sinh con thêm đẩy gia đình vào ngõ cụt, tương lai không có.
Kết quả hình ảnh cho Mang bầu
Ảnh minh họa - Nguồn Internet

Lúc tôi bắt đầu đi dạy là vào cuối tháng nên chỉ được một ngày lương hơn 200 nghìn đồng. Do tôi đăng ký chuyển vào tài khoản anh nên anh thấy số tiền đó thì cau có bảo: lương thấp hơn mức trung bình. Tôi buồn nhưng giải thích: "Em mới dạy một ngày thôi làm sao mà lương cao được, cũng phải từ từ". Chồng từ đó lúc nào cũng mặt nặng mày nhẹ suốt mấy tháng mỗi khi nhắc tới lương tôi vì nó không ổn định, tăng từ từ nhưng tổng thu nhập cũng không quá 5 triệu mỗi tháng. Thế rồi tôi cố gắng từng bước một, hiện tại mức lương đã gần 40 triệu mỗi tháng. Chồng không nói lương tôi thấp nữa, thay vào đó là khi anh về nhà hay cau có nhà cửa bề bộn (do mẹ tôi sống theo nếp sống ở quê quen rồi, bà cũng không thích dọn dẹp, rảnh thì tôi phụ mẹ dọn nhưng cố gắng làm nên không có nhiều thời gian và sức để dọn). Có những hôm tôi đang làm (tôi dạy online nên cần yên tĩnh), anh đùng đùng nổi giận vì con nghịch, con khóc. Tôi phải cho học viên nghỉ mà thấy xấu hổ, uất ức.

Mọi việc có lẽ tôi còn chịu đựng được nếu không mang thai lần 2. Khi tôi nói với chồng có thai, anh bảo bỏ đi để tập trung lo cho con gái hiện tại. Tôi buồn không muốn bỏ nhưng ngày nào chồng cũng hoạnh họe khi về nhà. Có hôm anh bảo: "Đẻ đi rồi anh ôm con gái nhảy cầu tự tử". Tôi buồn, uất ức mỗi ngày nhưng cũng chỉ biết khóc. Rồi tôi nói với anh nếu không muốn giữ thì đưa tôi đi bỏ. Sau khi đi khám, bác sĩ nói không dùng thuốc được, chồng chở tôi về nhà và bảo giữ lại. Tôi vui vẻ vì nghĩ con mình thoát chết rồi.

Từ khi mang thai cho tới giờ đối với tôi là những ngày chán nản, buồn và đầy uất hận. Anh làm lương thấp tôi cũng không một lời nặng nhẹ. Anh không trông con, không chơi với con tôi cũng chỉ góp ý nhẹ nhàng. Tôi không đòi hỏi chồng phải giúp vợ làm việc nhà hay tặng hoa, tặng quà lãng mạn ngày lễ. Tôi cố gắng làm, dù bệnh cũng không dám xin nghỉ. Tôi làm từ 5 hoặc 6h sáng tới 23h, chỉ tranh thủ nghỉ ngơi, dọn dẹp lúc rảnh được xíu. Tôi chỉ muốn tích góp tiền lo cho con, mua một căn hộ để cả nhà có nơi ổn định lâu dài dù chồng tôi đã có một ngôi nhà nhỏ xa trung tâm (anh than đi làm xa nên tôi thuê chỗ khác ở cho anh đỡ mệt). Ngược lại chồng luôn dùng lời lẽ xỉa xói là tôi mang bầu, sinh con thêm đẩy gia đình vào ngõ cụt, tương lai không có.

Tôi chán nản, nhiều lần nghĩ tới ly hôn, nuôi con một mình nhưng nhìn con quấn ba, đợi ba mỗi khi đi làm về tôi lại cố gắng chịu đựng. Tôi vẫn còn yêu chồng nhưng cảm giác uất ức, buồn bã khiến bản thân chỉ muốn giải thoát. 

Theo Ngọc (VnExpress.net)

Nổi bật