Tôi 30 tuổi, chồng 32 tuổi, có con trai 3 tuổi. Chúng tôi công việc ổn định, thu nhập trung bình và kinh tế được cho là tạm ổn, kết hôn gần 5 năm và cuộc sống như bao người khác, lúc vui lúc buồn. Chúng tôi sống ở thành phố lớn, bố mẹ hai bên ở quê. Chồng tôi là người ưa nhậu nhẹt, ham vui, khi vào cuộc nhậu thì không biết gia đình là gì nữa. Sau dịp Tết này cuộc sống gia đình tôi càng tồi tệ hơn, chồng đi nhậu xuyên trưa và xuyên bữa cơm tối, về nhà là lăn ra ngủ. Tôi vừa có bầu 2 tháng nhưng anh không hề quan tâm, để tôi ốm nghén một mình chăm sóc con nhỏ. Có những trưa tôi về mệt phải nhờ người quen mua cơm và nấu cơm hộ.
Đỉnh điểm là hôm vừa rồi anh ta đi xuyên 3 ngày, chiều đó về tôi bị mệt nhưng vẫn nấu xong bữa cơm và gọi chồng về. Anh ta bảo bận ngồi với bạn. Tôi nhắn tin bảo anh nên có trách nhiệm với gia đình và xin anh về chăm con cho tôi nghỉ ngơi chút. Lúc sau anh ta về, hậm hực chửi bới tôi đã làm mất mặt anh ta trước mọi người, rồi vứt điện thoại và đồ đạc trong nhà trước mặt mẹ con tôi. Anh ta gào thét, chửi bới tôi, ra vẻ mình oan ức và nói tôi thế này thế nọ cho cả xóm biết. Tôi chỉ im lặng và khóc. Giờ tôi thực sự rất buồn, đang suy nghĩ có thể không giữ lại đứa con này, bởi hiện tại cuộc sống gia đình tôi khó dung hoà. Nếu lỡ chúng tôi ly hôn thì càng tội con hơn, nhưng nếu giữ con lại một mình tôi không thể chăm sóc cho 2 đứa, còn bỏ con thật thì tôi không nỡ và có tội lắm. Tôi phải làm sao?
Theo Hòa (VnExpress.net)