Nhưng mãi đến khi biết cô ấy chia tay tình đầu, đau khổ vật vã, tôi mới dám bày tỏ tình cảm của mình. Nhận được sự đồng ý của cô ấy, tôi hạnh phúc rất nhiều. Có thể kể đến đây, mọi người sẽ nói tôi là kẻ lợi dụng hoàn cảnh để trục lợi. Nhưng có ai yêu sâu đậm như tôi mới có thể hiểu được vì sao tôi chọn thời điểm ấy. Dù biết cô ấy chưa yêu mình thật lòng nhưng tôi vẫn hi vọng tình yêu của mình sẽ khiến cô ấy động lòng.
Sau gần 1 năm hết lòng chiều chuộng, cô ấy cũng gật đầu đồng ý làm vợ tôi. Ngày cưới được đeo nhẫn vào tay cô ấy, hôn cô ấy, tôi vẫn không thể tin được mình đã là chồng em.
Thế nhưng sau khi cưới, tôi dần nhận ra mình sai lầm khi cố chấp yêu và cưới người không yêu mình. Cô vợ đẹp của tôi chẳng biết từ khi nào trở thành một cô vợ hỗn láo coi thường chồng, một cô con dâu bất trị cãi cả cha mẹ chồng.
Vợ tôi chẳng còn dịu dàng như xưa nữa. Cô ấy thẳng thừng mắng tôi trước mặt đông người mà không hề nể mặt chồng. Lần đầu là sau cưới 2 tuần, chúng tôi vừa đi hưởng tuần trăng mật về. Cô ấy chẳng chịu chào bố mẹ tôi mà đi thẳng lên phòng. Tôi gọi giật lại bảo cô ấy chào mọi người một tiếng. Chẳng ngờ, cô ấy to giọng mắng tôi nhiều chuyện, vợ mệt mỏi mà còn hành hạ vợ. Nói rồi cô ấy đóng cửa phòng thật mạnh như dằn mặt tôi. Tôi sững người trước thái độ và hành động của vợ mình. Còn bố mẹ tôi thì chẹp miệng, lắc đầu tỏ vẻ khó chịu.
Cô vợ đẹp tôi từng yêu say đắm, nay như biến thành người hoàn toàn khác. (Ảnh minh họa) |
Đối với bố mẹ chồng đã thế, đối với tôi cũng chẳng khá hơn. Cô vợ đẹp tôi từng yêu say đắm, nay như biến thành người hoàn toàn khác. Mỗi khi tôi dẫn bạn thân về nhà chơi và ở lại ăn cơm, cô ấy đều ra ngồi cùng rồi vô tư ăn hết sạch mọi thứ hoặc chọc ngoáy khiến mâm cơm trông vô cùng tệ. Lần đầu, tôi còn tưởng cô ấy thèm món đó nên hôm sau còn mua về cho cô ấy ăn thêm. Nhưng mua về cô ấy chẳng đụng đến.
Sau vài lần thì tôi và bạn tôi đều khó chịu. Cách ăn uống của vợ tôi đối lập hoàn toàn với vẻ đẹp và cách ăn mặc của cô ấy. Nhìn cô ấy ăn như thể bị gia đình tôi bỏ đói lâu ngày. Bạn tôi có lần còn trêu chọc: "Cậu T nuôi vợ ra sao mà để vợ đói thế này?". Tôi chỉ biết cười dài cho qua.
Nhưng nhìn ánh mắt tránh né, vẻ mặt lúng túng của cô ấy, tôi càng khẳng định điều mình nghi ngờ là đúng. (Ảnh minh họa) |
Vậy mà tuần trước, khi đang đi công tác tôi nhận được điện thoại khẩn của mẹ. Mẹ hốt hoảng báo vợ tôi bị sẩy thai, hiện đang cấp cứu tại bệnh viện. Nghe xong, tôi sững sờ. Mỗi lần gần gũi, vợ đều ép tôi dùng 2 chiếc bao phòng hộ vì sợ có bầu. Cô ấy nói cô ấy chưa muốn có con sớm để phấn đấu cho công việc. Cả tháng nay tôi cũng không đụng vào người cô ấy. Vậy thì cái thai ấy ở đâu ra?