Chẳng là tôi ở thành phố còn nhà chồng tương lai ở tỉnh lẻ. Tuy nhiên từ khi yêu cho tới khi quyết định lấy nhau, chúng tôi chưa một lần nghi ngại về xuất thân của hai đứa. Chúng tôi đơn giản lắm, đến với nhau cũng thành thật nên ngoại cảnh không thể trở thành vật ngáng đường.
Sau khi cảm thấy chuyện tình yêu nên được đặt một cái kết đẹp, bạn trai tôi đã ngỏ lời để bố mẹ anh ấy lên nhà tôi nói chuyện người lớn đàng hoàng. Nghĩ cũng đã tới lúc cần ổn định tổ ấm nhỏ xinh cho riêng mình nên tôi bằng lòng. Đúng như lời hẹn, vào ngày lành tháng tốt, bố mẹ anh có mặt ở nhà tôi để xin cho hai đứa được tác thành.
Sau khi sắp sửa mọi thứ xong xuôi, vào ngày cận kề ngày cưới, chồng tôi có đưa tôi về nhà chồng để ăn bữa cơm thân mật với gia đình anh. Bây giờ, mọi người trong nhà anh đều coi tôi như con cái trong nhà nên không có gì phải ngại. Mẹ chồng tôi cũng nói qua đôi chút về ngày cưới, trong đó có một vài điểm khiến tôi thấy hơi vô lý so với bình thường.
Chẳng hạn, mẹ chồng tôi bàn với tôi là ngày hôm ấy tôi phím trước với mẹ tôi trong việc trang điểm cho mẹ cô dâu. Theo bà thì mẹ cô dâu không nên trang điểm quá nổi bật, không cần quá cầu kỳ kẻo họ hàng bên chồng tôi là người quê mùa cục mịch, người ta lại chỉ trỏ bàn tán này nọ không hay.
Lúc này tôi mới ớ người, cả đời tôi mới đi cưới chồng một lần, trong ngày trọng đại của con gái chẳng lẽ mẹ tôi lại không được làm điệu đà hơn ngày thường một chút? Tôi cũng đã từng đi ăn đám cưới nhiều nơi, chỉ thấy hai bà thông gia rủ nhau làm đẹp để chung vui cùng các con chứ chưa thấy ai rủ nhau làm xấu để khỏi mất mặt với xóm giềng cả. Hơn nữa, đã là ngày hôn sự, là ngày vui của đôi lứa thì ai người ta đi soi mói hay bình phẩm về những nhân vật chính?
Điều khiến tôi cảm thấy khó xử hơn là mẹ tôi vốn dĩ rất hào hứng, bà còn tậu hẳn 3 bộ áo dài xịn đét để mặc cho ra dáng mẹ vợ trong ngày tôi cử hành hôn lễ. Về trang điểm bà cũng thuê riêng một người về làm mặt cho bà. Ngày thường mẹ tôi vốn cũng chỉn chu và hay làm đỏm, đến khi ấy bà lại càng mong được "bung lụa" hơn chứ dễ gì chịu kém hương kém sắc so với người ta?
Nói rồi sau đó mẹ chồng tôi đi lấy trong tủ ra bộ áo dài cũ, nhấn mạnh rằng hôm lễ cưới bà sẽ diện bộ này và không làm tóc tai cầu kỳ gì cả để tôi tự biết nghĩ mà về đánh tiếng với mẹ mình. Nghe xong tôi xin phép ra về, trong lòng cũng chẳng vui vẻ gì. Tôi không thể không tủi thân khi nhìn bộ áo dài cũ mà mẹ chồng chuẩn bị, giống như chuyện cưới tôi về cho con trai bà là chuyện gì đó đáng xấu hổ lắm nên bà mới không hào hứng và tươm tất về ăn mặt, hình thức của mình.
Sau khi trở về nhà, tôi khăng khăng đòi hủy hôn nếu như chồng không thuyết phục được mẹ anh. Cả đời mới cưới chồng có một lần nên tôi không muốn phải chịu thiệt thòi, lại càng không muốn mẹ tôi phải vì tôi mà chịu thiệt. Chồng tôi thì vì yêu nên vẫn năn nỉ tôi bình tĩnh tìm cách giải quyết ổn thỏa. Nhưng mẹ chồng tôi đã có ý định như thế, làm trái ý bà liệu bà có ghim trong lòng mà đối xử với tôi tệ hơn không?
Theo Bôm Bốp NF (Helino)