Ở tuổi 30 của tôi, việc chưa lấy chồng đã được xem là gái ế. Bản thân tôi cũng mong muốn sớm lập gia đình, yên bề gia thất. Nhưng lần nào muốn quyết định tiến tới hôn nhân cũng đều gặp trở ngại.
Tôi kết hôn với chồng mình qua mai mối. Nói đúng hơn, chúng tôi đến với nhau không vì tình yêu. Anh là người có ơn với gia đình tôi. Khi bố tôi nguy kịch tính mạng trong phòng phẫu thuật, chính chồng tôi là người đã đến bệnh viện chỉ đạo ca mổ dù hôm ấy đang là ngày nghỉ của anh.
Sau sự việc đó, bố mẹ tôi rất quý anh nên đã gán ghép chúng tôi với nhau. Tôi kết hôn với anh vì muốn được bố mẹ toại nguyện, bản thân cũng rất cảm kích vì anh đã cứu sống bố tôi. Còn chồng tôi lấy tôi về làm vợ có lẽ cũng chỉ vì muốn tìm mẹ cho 2 đứa con của anh.
Chúng tôi quen nhau chưa đầy 3 tháng thì tổ chức đám cưới. Trong khoảng thời gian này, những thứ mà tôi biết về chồng mình không hơn một người bạn. Chồng tôi đã ly dị vợ, hiện tại đang nuôi con nhỏ. Đến với anh, tôi không ngại việc chăm sóc con riêng của chồng. Bởi vì tôi cũng là một giáo viên mầm non, tôi yêu trẻ con và mong muốn sẽ là người mẹ tốt của lũ trẻ.
Chồng tôi tỏ ra là người đàn ông biết điều, chu đáo. Có thể vì là bác sĩ nên anh rất quan tâm đến sức khoẻ của mọi người trong gia đình. Anh thường mua thuốc bổ để gửi cho bố mẹ tôi. Vì thế bố mẹ tôi tự hào với con rể lắm, đi đâu ông bà cũng nói tôi lấy chồng muộn nhưng may mắn là không lấy nhầm chồng.
Khi lên kế hoạch cho đám cưới, chồng tôi mong muốn thay đổi so với truyền thống. Anh đề nghị đám cưới của chúng thay vì bê quả như mọi người thì sẽ chỉ cần phù dâu, phù rể và làm theo phong cách phương Tây. Tôi là người khá hiện đại, vì thế tôi rất đồng tình với ý kiến này của chồng.
Đội ngũ phù dâu, phù rể của vợ chồng tôi đa phần đều là bạn của chồng tôi ở bệnh viện. Tôi đến tuổi này mới kết hôn nên rất khó nhờ bạn nữ làm phù dâu. Vì người nào cũng đều đã có gia đình và con nhỏ.
Hôm nay là ngày tổ chức của vợ chồng tôi. Cả buổi sáng, tôi loay hoay với trang điểm và váy áo còn chồng tôi thì thu xếp công việc bên ngoài. Khi tôi chuẩn bị xong xuôi, chạy ra ngoài mới nhớ ra có vài thứ còn thiếu. Gọi điện cho chồng không được, tôi chạy đi tìm chồng và hỏi mọi người ai cũng lắc đầu không thấy chồng tôi đâu.
Mùa hè nóng bức, lại đi nhiều nên tôi ra khá nhiều mồ hôi. Tôi vào nhà vệ sinh để dặm lại lớp phấn thì vô tình nghe được giọng chồng mình trong đó: "Chỉ một chút thôi, chẳng lẽ em không thương anh sao?". Tôi đẩy mạnh cửa thì thấy chồng mình đang gạ gẫm cô phù dâu mà trước đó vài hôm anh còn giới thiệu với tôi đó là đồng nghiệp.
Tôi toan chạy khỏi đám cưới. Nhưng ra đến sảnh, nhìn thấy khuôn mặt rạng rỡ của bố mẹ, tôi lại phải cầm lòng đi vào trong và nở nụ cười với quan khách. Chồng tôi không giải thích với tôi về chuyện đã qua. Tôi cũng không cần anh phải thanh minh vì mọi chuyện đã quá rõ ràng. Chính tôi mắt thấy tai nghe chồng mình gạ gẫm cô gái kia.
Tại sao họ có thể làm thế với tôi chứ? Là ngày cưới của tôi nhưng nụ cười của tôi đều là giả tạo. Tôi chỉ muốn kết thúc thật nhanh để trở về nhà và khóc. Chẳng lẽ 30 tuổi tôi mới kết hôn, bây giờ tôi lại ly hôn khi mới vừa về nhà chồng hay sao?
Theo Ngọc Hân (Helino)