Tình cảnh này, tôi chẳng trách ai được bởi vì đây là sự lựa chọn, là quyết định của riêng mình. Ngày trước, có hai cô cùng yêu tôi một lúc nhưng mà tôi chỉ thích vợ tôi bây giờ. Lí do rất đơn giản, vì cô ấy xinh đẹp hơn.
Tôi còn nhớ hồi đó, tôi đưa cả hai cô này về nhà ra mắt, mỗi cô một hôm để bố mẹ “chấm điểm” xem thế nào. Mẹ tôi khen nức nở cô gái kia rồi chê bai cô vợ tôi bây giờ vì cô ấy không biết làm cái gì cả.
Nhưng vì háo sắc nên tôi cứ nhất nhất làm theo ý mình. Tôi còn cãi mẹ: “Người ta bảo giàu vì bạn, sang vì vợ… Giờ ai còn lấy vợ như lấy ô sin đâu mẹ. Vợ đẹp ra ngoài hãnh diện chứ về nhà thế nào chẳng được”.
Và thế là… tôi chọn cô gái đẹp làm vợ nên giờ đây tôi mới phải thấm thía cái cảnh phục vụ vợ như một người hầu.
Tôi chưa từng thấy cô nào lười và thậm chí còn bẩn như vợ tôi. Vì là vợ chồng son, ở riêng nên cô ấy tự ý muốn làm gì thì làm, không sợ ai.
Bát đĩa ăn cơm cô ấy chất đống đó, tới khi sắp hết cái đựng đồ ăn mới thèm đi rửa. Nhiều hôm đi ngang qua thôi cũng thấy mùi hôi thối nồng nặc lên. Lần sau bưng bát lên ăn cơm tôi cứ cảm giác buồn nôn.
Nhà tôi tiện nghi đầy đủ, nào có thiếu thứ gì nhưng vợ vẫn lười vô đối. Quần áo ban ngày đi làm thì cô ấy ăn mặc điệu đà vậy chứ thực tế là cả tuần không giặt, cứ thay ra lại ném vào góc tủ, vài hôm sau lôi ra mặc tiếp. Chẳng thế mà nhiều khi mở tủ quần áo ra hôi rình, lại có cả gián xuất hiện.
Mỗi lần tôi góp ý thì vợ tôi bảo: “Đàn ông đàn ang gì mà để ý toàn cái nhỏ nhặt. Anh thoáng thoáng lên cho em nhờ…” Cô ấy chê tôi là tiểu tiết, quan trọng hóa vấn đề… Tôi chán không còn thiết nói nữa.
Đã vậy hôm nào mà nhà vô tình có khách đến chơi thì tôi không biết phải giấu mặt vào đâu. Nhà cửa lộn xộn, hôi rình… cứ như trăm năm không có người ở. Đã lười vợ tôi lại đoảng nữa nên cơm nước cũng chẳng đâu vào đâu.
Đến giờ chúng tôi mới lấy nhau được 1 năm thôi, còn chưa có con cái gì, chỉ hai vợ chồng son mà đã cảm thấy chối lắm rồi. Sợ sau này không biết có con xong thì mọi thứ còn đảo lộn đến đâu. Tình yêu trong tôi với vợ cũng tan biến chỉ còn sự thất vọng và ngán ngẩm.
Không lẽ giờ này tôi lại ly hôn?
Theo Dũng Trần (Khampha.vn)