Tôi luôn nhớ đến câu hát: “Trời mưa bong bóng phập phồng, mẹ đi lấy chồng con ở với ai”, có nỗi chua xót nào lớn hơn thế không?
Bất đắc dĩ tôi phải mang bụng bầu về khóc lóc kể lể với bố mẹ. Bố tôi tức giận muốn đánh tôi, mẹ tôi thì khóc hết nước mắt vừa chửi mắng tôi ngu dốt vừa cầu xin bố tha cho tôi. Sau 1 ngày chửi mắng dọa đánh đập thì nhà tôi cũng đã chấp nhận sự thật rằng tôi có bầu và bạn trai thì đã bỏ chạy.
Khi tôi nói tin có bầu, bạn trai vội vã bỏ chạy bằng cách xin việc ở một thành phố khác. (Ảnh minh họa) |
Cả nhà lên kế hoạch che giấu cho tôi bằng cách tôi vẫn mặc các loại áo rộng đi học cho đến tháng thứ 8, bố mẹ tôi lên trường viết đơn bảo lãnh cho tôi bảo lưu kết quả cho tôi một năm. Khi các bạn bước vào năm cuối đại học thì tôi nằm ở phòng đẻ sinh con.
Tôi làm mẹ khi tuổi đời còn trẻ, quá nhiều bỡ ngỡ nên mẹ tôi phải giúp hầu như tất cả. Khỏi phải nói, khi biết tôi chửa đẻ khi còn là sinh viên, chưa lấy chồng, ở quê tôi rất nhiều người ác ý đồn đại ầm ĩ. Bố mẹ tôi vô cùng xấu hổ nhưng vì thương tôi nên vẫn bất chấp tai tiếng.
Khi con tôi biết bò, tôi cai sữa con rồi quay trở lại trường, vừa học vừa làm và nhận bằng tốt nghiệp. Sau đó tôi xin việc và được nhận vào làm ở một văn phòng luật sư có tiếng. Chẳng ai ở văn phòng biết tôi đã có con.
Rồi tôi quen một anh khách hàng. Hẹn hò được hơn 1 tháng thì yêu nhau, lúc đó tôi vẫn giấu anh chuyện con cái. Yêu nhau được 6 tháng, tôi thấy anh rất yêu thương và chiều chuộng tôi, nghĩ đã chín muồi nên tôi thú nhận với anh chuyện tôi đã có một đứa con trai từ hồi sinh viên. Ban đầu anh chết điếng, anh mắng mỏ tôi lừa dối anh và đòi chia tay.
Lúc đó tôi đã rất đau khổ nhưng tôi nghĩ sớm muộn gì anh cũng phải biết, tôi không hối hận vì nói cho anh biết, chỉ cảm thấy đau đớn vì anh phản ứng như vậy.
Chúng tôi chia tay nhau được 1 tháng thì anh tìm đến tôi, nói rằng anh xin lỗi và anh chấp nhận con riêng của tôi, mong tôi cho anh cơ hội thể hiện tình yêu của mình với tôi và con. Anh nói phản ứng lần trước của anh không phải vì tôi đã có con, mà vì tôi đã không nói ngay từ hồi mới gặp nhau, tôi đã lừa dối anh trong 7 tháng trời.
Tôi tha thứ cho anh và chúng tôi lại tiếp tục yêu nhau. Tôi cũng đưa con đi chơi với anh và họ rất hợp nhau. Anh rất chiều chuộng con trai tôi và tôi cứ tưởng hạnh phúc đã đến với mình. Nhưng không ngờ, khi anh đặt vấn đề cưới xin, mẹ anh đã phản đối.
Mới đầu bà cấm anh tiếp tục yêu tôi, nhưng sau thấy anh quyết tâm và vẫn qua lại với tôi, bà nói rằng bà đồng ý cho anh cưới tôi nhưng không được mang con riêng của tôi về nhà chồng.
Tôi biết rằng nếu con trai tôi về theo tôi, mẹ chồng tôi cũng sẽ tìm cách hắt hủi cháu. (Ảnh minh họa) |
Tôi không hiểu tại sao lúc đó tôi lại đồng ý. Tôi biết rằng nếu con trai tôi về theo tôi, mẹ chồng tôi cũng sẽ tìm cách hắt hủi cháu, con cũng sẽ không được vui vẻ ở đây. Mà hiện tại con lại quen với nếp sống nhà ngoại, vì thế tôi gửi con cho bố mẹ đẻ, một mình lên xe hoa về nhà chồng và đó là nỗi hối hận lớn nhất đời tôi.
Cuộc hôn nhân hiện tại của tôi rất bất ổn. Mẹ chồng ghét bỏ tôi nên luôn tìm cách gây khó dễ cho tôi. Tôi sống như một ô sin ở căn nhà này. Nhiều đêm tôi khóc vì tôi không thể chăm sóc con trai tôi, vậy mà tôi đến đây để làm trâu làm ngựa cho những con người xa lạ mang danh bố mẹ chồng. Những lần được về thăm con, cả tôi và con đều nghẹn ngào nước mắt.
Đọc xong bài viết của bạn và những lời bình luận của mọi người, tôi cũng đã có thêm động lực để đấu tranh đưa con về sống với tôi, nếu mẹ chồng tôi không chịu, tôi sẽ dứt khoát ly hôn. Mong mọi người cho tôi thêm lời động viên.
Theo T.N.N (Thời Đại)