Đối với sinh viên đi thuê trọ thì những câu chuyện về chủ nhà luôn là vấn đề muôn thủa. Không thiếu những chủ trọ tai quái, "biết cách" làm khó sinh viên với nhiều chiêu trò khó lường.
Thế mới nói, đi ở trọ là những câu chuyện chẳng bao giờ kể hết.
Từ cô chủ trọ thích hát karaoke 3 ngày cuối tuần…
Cô bạn Triệu Thiếu Mộng Trinh (Đắk Lăk) ấm ức kể lại lần đầu tiên đi thuê trọ đã "dính chưởng" khi bị chủ trọ chửi nguyên buổi sáng vì thiếu 100.000 đồng tiền phòng.
"Tiền phòng 600.000đ và họ bắt mình cọc 600.000đ nữa. Mình đóng tiền đặt cọc nhưng không đóng tiền trọ vì hết tiền, xin bà chủ để về nhà 1 tuần rồi lên đóng.
1 tuần sau lên đến phòng, khoảng 15 phút sau thấy bà chủ xuất hiện, kêu đóng tiền. Nghĩ bà chủ trọ dễ tính nên kêu bà cho cháu lùi một ngày nữa (vì hôm đó mang trong người có 500.000đ, tính đợi bạn lên góp tiền rồi nộp luôn).
Thế nhưng bà chủ đứng chống nạnh, chửi từ sáng tới trưa, xong mình phải mang chứng minh ra cầm ở ngoài quán được 100.000đ vào nộp. Bữa đó bị bà chủ trọ chửi mà chỉ đơ lưỡi đứng khóc, vì là lần đầu tiên bị người ta chửi"
Nhiều bạn trẻ phải khóc ròng vì chủ trọ quá... đáng sợ. (Ảnh Internet) |
Cô sinh viên Học viện Báo chí và Tuyên truyền - Nguyễn Thùy Trang (22 tuổi, Hải Phòng) lại kể về cô chủ trọ thích hát karaoke với giọng hát "gây thương nhớ" và giọng chửi trở thành đặc sản.
"Xóm mình có rất nhiều chủ trọ. Chủ trọ "trùm" là một bác gần 60 tuổi, làm nghề xem bói nên lúc nào xóm cũng đông người qua lại. Bác chủ trọ "trùm" giao việc quản lí xóm trọ 25 phòng cho con gái út. Con gái cả là quản lí nhà trọ kiêm buôn bán hàng hóa ngay đầu tầng 1.
Con gái cả tên là Nhàn. Chị là người đóng vai ác duy nhất trong khi cả gia đình chủ trọ đều toàn người tốt. Chị Nhàn có giọng hát rất đáng sợ, cứ đến thứ 6, 7, Chủ nhật là chị lại hát karaoke.
Tất cả những bài hát từ nhạc đỏ, xanh, vàng, nhạc trẻ chị đều thuộc hết nhưng đến lúc chị hát thì không ai nhận ra bài hát gốc nữa. Đó là ác mộng và ám ảnh suốt 4 năm ở xóm trọ này. Nghe dần lại thành quen, thậm chí nghỉ Tết hay nghỉ lễ về quê lại thấy nhớ.
Chị còn chửi con và chửi khách trọ rất nặng lời. Cách chửi của chị không bao giờ đụng hàng với bất cứ ai. Vì chị chửi rất to, rất dài, rồi lại lấy hơi để thở rồi chửi tiếp. Đêm chị chửi con, cả xóm ra nghe, bị chị chửi lại quay vào phòng.
Chị còn bán hàng cao hơn giá ngoài chợ từ 2.000 - 10.000đ nhưng sinh viên vẫn phải ngậm ngùi mua vì sợ bị chị ghét"
Như Thùy Trang, cô đã phải "trải nghiệm" một cuộc sống ở trọ không hề thoải mái (Ảnh Internet) |
…cho đến chủ trọ chửi sinh viên là "gái"
Thế nhưng tất cả vẫn chưa là gì so với cô bạn Phan Thị Thảo (quê Hà Giang) khi liên tiếp gặp phải những chủ nhà trọ rất khó ưa.
Từ chuyện không cho bất kì người thân nào vào phòng chơi, cho đến chuyện gọi sinh viên là "gái", thu tiền cao hơn quy định… đã khiến Thảo cũng như những bạn sinh viên khác phải khốn đốn.
"Mình thường thuê phòng trong một ngôi nhà nhiều tầng, chung chủ để đảm bảo an ninh nhưng từ đó cũng phát sinh nhiều vấn đề. Nhất là việc giới hạn giờ giấc, sớm là 10 giờ đóng cửa, muộn là 11 giờ. Về muộn coi như ở ngoài luôn.
Mình bị ám ảnh bởi ông chủ trọ ở ngõ 123 "hắc ám". Ngày nào ông cũng lau nhà sạch sẽ, lau nhiều lần, dọn nhà vệ sinh từ tầng 1 – tầng 4 mỗi ngày 2 lần. Nội quy thuê trọ dán khắp mọi nơi, hợp đồng thuê dài 4 mặt giấy A4 với toàn các quy định cấm.
Đặc biệt là cấm tuyệt đối không đưa bất kỳ ai vào nhà. Dì ruột mình có tới thăm thì cũng chỉ hai dì cháu đứng ở cửa nói chuyện. Anh chị em họ hàng đến cũng không được vào chứ đừng nói là bạn bè.
Đã thế lúc mình chuyển đi, mình có thanh toán tiền đầy đủ, nhưng vì ông chủ trọ không chốt số điện nên đã bắt mình đóng tiền, đưa trước 200.000đ. Sau khi mình chuyển đi 1 tháng, ông ta lại gọi điện thoại, đòi mình 28.000đ tiền điện.
Câu chuyện của Thảo khiến nhiều người rùng mình vì chủ trọ quá khó ưa (Ảnh Internet) |
Sang chỗ trọ mới tưởng yên thân mà cũng không thể yên nổi. Mới chuyển vào chưa ổn định đồ đạc đã bị chửi sấp mặt vì bật đèn mà không tắt, trong khi mình chưa hề động vào ổ điện.
Cứ có vấn đề gì là chủ nhà lại chửi mấy bạn thuê trọ dù chúng mình không hề làm sai. Rác tầng dưới không đổ thì chửi tầng trên, điện cầu thang gia đình họ sử dụng không tắt thì lại lên đổ tại bọn sinh viên thuê trọ.
Bạn bè mình có vào chơi thì bị chửi bằng những lời lẽ rất vô văn hóa, nào là đồ con gái đi ngủ lang, nào là "mấy em sinh viên bây giờ phải phục vụ các anh chứ giúp được gì cho chúng tôi" (nói chúng mình là gái), nào là "mới nứt mắt ra không dạy cho một bài học là không được"… trong khi chúng mình không hề có lỗi, hoặc dù có vi phạm thì cũng đều phải trả bằng tiền hết rồi.
Tiền phòng trọ thì độn giá cao trong khi phòng vừa nóng vừa không có nhà vệ sinh riêng. Đã thế tiền điện cũng thu cao hơn bình thường với lý do tính 500đ/số cho điện cầu thang và nhà vệ sinh.
Dù có trả tiền điện cầu thang nhưng nhiều khi mình vẫn không dám sử dụng vì sợ bị chủ nhà nhảy ra chửi bới.
Tiền nước cũng hét giá cao, 120.000đ/tháng, dù tháng đó không ở Hà Nội thì vẫn phải thanh toán như bình thường.
Chủ nhà yêu sách, lúc nào cũng tỏ ra mình là nhất, mình luôn đúng. Mình vẫn nhớ mãi ông chủ trọ ở ngõ 123 chửi mình sau khi vừa đóng 2.500.000đ tiền phòng xong: "Chú là chú không thích cái loại ở nhờ mà nói chủ nhà đâu nhé!"
Trong khi rõ ràng thuê và cho thuê là dịch vụ, mình mất tiền, mình có quyền được làm những việc cá nhân. Đã vậy khi mình có ý định chuyển trọ còn đòi giữ chìa khóa phòng mình để mở cửa phòng cho người khác vào xem trong 1 tháng.
Dù biết ở đâu cũng có nội quy nhưng mình nghĩ cũng cần phải tôn trọng quyền riêng tư, cá nhân của người khác thay vì ngày nào cũng vào nhà vệ sinh nữ dọn dẹp, giữ chìa khóa phòng của mình, cấm bạn bè người thân vào chơi. Tiền phòng trọ lúc nào cũng phải đóng đúng hạn, không thiếu 1 xu.
Ở Hà Nội ngoài cháo chửi, bún chửi còn có một đặc sản nữa là trọ chửi, chửi bất kể đêm ngày bất kể đúng sai, không quan tâm là ai. Một người còn đỡ, đây cả nhà ghê gớm"
Thậm chí theo Thảo, Hà Nội còn có đặc sản... trọ chửi (Ảnh Internet) |
Hay như cô bạn Linh Đậu với mẩu chuyện nhỏ nhưng không kém phần…đáng sợ. "Ông bà chủ trọ kinh dị soi từng li từng tí, khiến mình bị ám ảnh luôn.
Lúc nào mình đi đâu cũng bị hỏi "con đi đâu thế?", nửa đêm đang ngủ cũng đập cửa dồn dập để kiểm tra. Rồi chuyện không cho dẫn bạn về phòng, sợ bạn đi vệ sinh… tốn nước. Mình về quê gần 3 tháng nhưng vẫn phải đóng cả tiền nước, tiền rác."
Thế mới nói, chuyện ở trọ đối với sinh viên luôn là những vấn đề không kể hết, càng kể càng thấy đáng sợ. Dù cho sinh viên có "nhất quỷ nhì ma" đến đâu, nhưng đôi khi gặp phải những chủ trọ "hắc ám" thì cũng phải ngậm ngùi mà khóc ròng.
Theo Mã Nhân (Trí Thức Trẻ)