Lấy nhau đến năm thứ 2 thì Cương - chồng Mai đổ đốn ăn chơi, ham mê cờ bạc. Anh nghỉ công việc với mức lương ổn định để về nhà làm công việc chân tay, cả tháng kiếm được 500.000 đồng - 1 triệu. Đã ít, anh còn nướng vào lô đề, bài bạc. Con xe SH Mai được bố mẹ đẻ mua cho lúc chưa cưới, chồng cũng đem đi cắm để trả nợ. Của vàng cưới, phong bì cưới, anh ta cũng đã lén mang đi bán lúc nào không hay...
Lúc biết được sự tình thì Cương đã vỡ nợ. Anh trốn đâu mất tăm. Hàng ngày, Mai phải đối mặt với dân xã hội đến nhà làm loạn, đòi cô phải thay chồng trả nợ món tiền mà anh đã vay chúng.
Mai chán nản muốn buông bỏ cuộc hôn nhân này thì lại phát hiện mình mang bầu. Thương con, cô đành ngậm đắng nuốt cay ở lại nhà chồng. Vừa đi làm vừa tự chăm mình chăm con, rồi hàng tháng trả nợ tiền lãi cho chồng. Đến lúc chửa vượt mặt, đi lại nặng nề, Mai cũng không dám nghỉ làm. Bởi bây giờ nghỉ thì 2 mẹ con lấy tiền đâu mà tiêu. Đã thế, có con rồi thì tốn kém, mà số tiền dành dụm của cô cũng chẳng được đáng là bao nhiêu.
3 tháng trước, Mai sinh con, là con gái. Mẹ chồng nghe tin thì gọi lên nói rằng bà đang bận chuyện đồng áng, chưa lên chăm ngay được. Mai đành gọi cho mẹ đẻ, nhờ bà lên trông cháu.
Đến khi Mai gần hết cữ, mẹ chồng mới lên chăm. Nhưng bà nội lười, bế cháu được tí thì kêu mệt, kêu đau đầu rồi trả con cho Mai, xong vào phòng riêng để ngủ.
Tuy nhiên điều đó không khiến Mai bực bằng việc bà suốt ngày sang nhà hàng xóm để buôn chuyện. Khi về thì than thở "giá như được giống con nhà người ta". Mai thừa hiểu, mẹ chồng muốn nhắc khéo chuyện sinh con trai. Bà muốn cô cũng đẻ được thằng cu giống nàng dâu nhà hàng xóm.
Mẹ chồng vừa bế cháu, vừa nói nửa đùa nửa thật: "Có được thằng cháu trai nó mát mày mắt mặt lắm. Giá mà bé Thảo (con Mai) nhà bà là con trai thì giờ có nhắm mắt xuôi tay bà cũng toại nguyện".
Có hôm sang hàng xóm gọi mẹ chồng về ăn cơm, Mai nghe được bà đang ra sức kể: "Nhà tôi là trưởng họ, lại có mỗi thằng Cương là con trai nên tôi mong có thằng cháu lắm. Cứ sang đây chơi, nhìn thấy thằng cu tí nhà bà lại thèm. Khổ, ngay từ lúc đầu, tôi đã dặn con Mai kiêng khem, ăn nhiều đồ bổ để đẻ con trai mà nó không nghe...".
Khi hàng xóm bênh Mai, nói rằng cô mới sinh được 1 đứa, vẫn còn cơ hội đẻ đứa sau, mà con gái đầu lòng càng quý, thì mẹ chồng chép miệng: "Ôi dào, nhất nam viết hữu, thập nữ viết vô. Đẻ 10 đứa con gái thì cũng như không. Chúng nó lớn như lũ vịt trời bay đi".
Hôm qua, mẹ chồng sang phòng ngủ thủ thỉ với Mai: "Hay hôm nào mẹ điện cho thằng Cương về, chúng mày làm đứa nữa đi. Kiểu gì cũng phải sinh con trai. Tranh thủ giờ còn trẻ thì đẻ. Nhỡ đứa sau vẫn là con gái thì đẻ tiếp, không muộn...".
Mai nghe đến đó đã "tăng xông", cô nói luôn mới mẹ chồng: "Mẹ buồn cười thật ấy. Con vừa mới hết ở cữ, mẹ đã bắt con đẻ đứa nữa. Thế cái Thảo ai chăm. Đứa sau ai chăm? Mẹ có nhận chăm cháu không? Mẹ ích kỷ lắm, lúc nào cũng chỉ sợ không có người nối dõi tông đường. Nhưng suốt thời gian con mang thai, đi làm không có ngày nghỉ để kiếm tiền tự chăm con chăm mình, rồi trả nợ cho chồng thì mẹ có đoái hoài không?
Với con, đẻ con gái con trai chẳng quan trọng, miễn là chúng nó giỏi giang, có hiếu. Chứ cứ đi cờ bạc, rượu chè rồi nợ nần như con trai mẹ thì con sợ lắm. Không vì thương con của mình, con đã bỏ quách đi cho nhẹ nợ. Mà con cũng đang nghĩ đến chuyện đó đây. Sau khi sinh con xong thì con cũng nghĩ thông rồi. Không có chồng, con vẫn tự chăm con mình nên người được. Chứ có khi có bố, nó lại học theo rồi sinh hư cũng nên. Tiền nợ ngày càng nhân đôi nhân ba lên, con cũng chẳng có sức mà gánh cho anh ấy nữa. Giờ có con rồi, con muốn được ích kỷ cho riêng mình".
Mẹ chồng nghe thấy thế thì im bặt, chẳng nói được lời nào hết. Bởi con trai vỡ nợ nhưng bà lờ tịt đi, chẳng thêm với con dâu được đồng nào để trả nợ cùng. Ngồi thần người 1 lúc lâu, mãi sau bà mới chữa ngượng: "Ừ thì mẹ cứ nói thế. Mẹ cũng nghĩ cho chúng mày. Bây giờ mẹ còn khỏe, mẹ trông được 2 đứa, mấy nữa mẹ già yếu đi, không trông được thì lại vất vả cho chúng mày".
Nhưng Mai chẳng buồn để ý đến lời bà nữa. Cô cho con bú rồi đi ngủ. Mẹ chồng thấy Mai không nói không rằng, thì lủi thủi về phòng mình.
Theo Hướng Dương HT (Nhịp Sống Việt)