Vợ tương lai thu nhập 200 triệu/tháng, yêu cầu tôi không đăng ký kết hôn chỉ làm đám cưới thật linh đình vì sợ phải chia tài sản với chồng

23/04/2025 13:30:32

Cô ấy không sai. Tôi cũng chẳng có lỗi gì. Chỉ là chúng tôi không thể đi chung 1 con đường thôi.

Tôi vẫn nhớ như in cái ngày chúng tôi quyết định tiến tới hôn nhân. Đó là một buổi tối thứ Bảy yên ả, chúng tôi đang ngồi trên ban công căn hộ cao cấp 80m2 của cô ấy ở trung tâm thành phố, nhìn xuống dòng người tấp nập phía dưới. Tôi run run đưa ra chiếc nhẫn vàng 18k để cầu hôn cô ấy. Nhưng thay vì câu trả lời mà tôi mong đợi, cô ấy nói:

- Em đồng ý kết hôn với anh, nhưng chúng ta chỉ làm đám cưới thôi nhé. Anh yên tâm, em làm to, linh đình, nhà anh tha hồ nở mày nở mặt. Không cần đăng ký kết hôn đâu.

Tôi sững sờ. Cô ấy tiếp tục giải thích bằng giọng điệu rất hợp lý: "

- Em cứ nói thẳng, mất lòng trước được lòng sau. Thu nhập của em gấp gần 30 lần anh. Em không muốn sau này phát sinh những rắc rối về tài sản chung. Nhưng anh yên tâm, em sẽ lo hết mọi chi phí sinh hoạt, anh không phải góp công của gì hết, anh kiếm được bao nhiêu thì anh cầm hết, em không bao giờ can thiệp vào chuyện tiền bạc của anh.

Sau đám cưới linh đình tốn hơn tỷ đồng mà tôi không phải bỏ ra một xu, tôi chính thức dọn đến sống trong căn penthouse trị giá bạc tỷ của vợ. Mọi thứ đều hoàn hảo từ nội thất Ý, phòng ốc đẹp đến như căn hộ kiểu mẫu, thậm chí còn có bể bơi trên tầng thượng. Nhưng...

Mỗi sáng thức dậy, tôi lại thấy mình như một vị khách không mời. Chiếc thẻ ngân hàng đen của vợ đặt trên bàn với dòng note: "Anh dùng thẻ này khi cần" . Nhưng tôi chưa bao giờ dám động vào. Đồng lương 7 triệu của tôi trở thành khoản tiền vặt cá nhân, trong khi vợ chi 20 triệu chỉ cho một bữa ăn tối tại nhà hàng sang trọng là chuyện quá đỗi bình thường.

Rồi tôi nhận ra cuộc hôn nhân này vận hành theo những quy tắc bất thành văn. Tôi không được hỏi về công việc kinh doanh của cô ấy. Không được tự ý mời bạn bè đến nhà. Phải luôn sẵn sàng tham gia các sự kiện quan trọng với tư cách "người chồng".

Vợ tương lai thu nhập 200 triệu/tháng, yêu cầu tôi không đăng ký kết hôn chỉ làm đám cưới thật linh đình vì sợ phải chia tài sản với chồng

Lần duy nhất tôi thắc mắc về việc tại sao không đăng ký kết hôn, cô ấy trả lời thẳng thừng:

- Em đã từng chứng kiến vụ ly hôn của đối tác, chia tài sản mất 2 năm và 40% cổ phần công ty. Em không muốn lặp lại điều đó.

Tối nào vợ tôi cũng về muộn. Có khi 1-2h sáng. Tôi ngồi một mình trong phòng khách to như cái rạp chiếu phim, xem đi xem lại những bộ phim cũ. Bữa tối gia đình duy nhất trong tuần thường bị hủy vì "e m có meeting đột xuất ".

Khi tôi đề nghị xin việc ở công ty của cô ấy, ánh mắt cô ấy lạnh băng: "

- Em cần anh là một người chồng, không phải nhân viên. Anh cứ làm tốt chức năng nhiệm vụ của anh đi đã.

Mọi chuyện vỡ lẽ trong bữa tiệc kỷ niệm 1 năm ngày cưới. Tôi vô tình nghe được cuộc nói chuyện giữa vợ và người bạn thân:

- Tại sao mày không đăng ký kết hôn?

- Đơn giản là tao không muốn ràng buộc pháp lý. Thằng đó ngoan hiền, dễ bảo, lại không đòi hỏi gì. Lại chẳng quá hoàn hảo cho một cuộc hôn nhân không rắc rối. Chả lẽ bây giờ không lấy chồng thì cũng lời ra tiếng vào. Phiền!

Sáng hôm sau, tôi để lại chìa khóa căn hộ và chiếc nhẫn cưới trên bàn. Trong giờ giấy để lại, tôi viết:

"Anh đã cố vì yêu thương vợ nhưng có lẽ chúng mình hết duyên rồi".

Tôi thuê 1 phòng trọ nhỏ, nhưng lần đầu tiên sau nhiều tháng, tôi cảm thấy mình thực sự được sống. Đôi khi, lòng tự trọng còn quan trọng hơn những bể bơi trên sân thượng, căn hộ hạng sang và thẻ đen ngân hàng.

6 tháng sau, tôi nhận được tin nhắn từ vợ cũ của mình, mà cũng chẳng biết có thể gọi là vợ cũ không bởi vì chúng tôi về mặt pháp lý mà nói thì chẳng là gì của nhau.

"Em không hiểu. Em làm gì sai? Sao anh cứ phải cố chấp với cái lòng tự trọng vớ vẩn ấy nhỉ?"

Đọc xong tin nhắn thì tôi càng hiểu rằng lựa chọn của tôi là đúng. Cô ấy không sai. Tôi cũng chẳng có lỗi gì. Chỉ là chúng tôi không thể đi chung 1 con đường thôi.

Ly hôn được 5 năm thì công việc của tôi ổn hơn nhiều, đàn ông đến 1 độ tuổi nào đó sẽ có sự nghiệp riêng của mình. Tôi hài lòng với những gì tôi đang có, công việc ổn định với thu nhập 50 triệu/tháng, dù rằng nếu so ra chẳng là gì với vợ cũ. Tôi đang hẹn hò với một cô gái cùng cảnh ngộ, kiểu rổ rá cạp lại nhưng cả tôi và em đều chưa có con cái gì. Chúng tôi cùng nhau tiết kiệm để mua căn hộ nhỏ. Tuy chưa có đám cưới nào nhưng với chúng tôi điều đó không quan trọng.

Đôi khi, sự bình đẳng lại chính là nền tảng vững chắc nhất cho tình yêu. Mây tầng nào thì cũng chỉ nên với đến gió của tầng ấy thôi.

Theo Minh Uyên (Thanh Niên Việt)

Nổi bật