Em năm nay 25 tuổi, vẫn chưa lập gia đình. Nhưng có một chuyện liên quan đến anh trai mà chính em lại là người trực tiếp chứng kiến khiến em khó xử quá.
Chẳng là em mới trở về từ chuyến công tác 5 ngày ở Sài Gòn. Em không thể ngờ được công ty hợp tác với công ty em lại là nơi bạn gái cũ của anh trai đang làm việc! Em cứ nghĩ chị ấy đã về quê lấy chồng sinh con, còn chị ấy cũng bất ngờ lắm khi trái đất quá tròn, trời Nam đất Bắc mà chúng em lại đụng mặt nhau được.
Chị ấy tên Nhiên, khi anh trai em và chị ấy yêu nhau, em coi chị ấy chẳng khác gì chị gái mình. Bất chợt họ chia tay, chị ấy đồng thời bặt tăm. Lỗi thuộc về anh trai em khi thay lòng yêu người khác, em thương chị Nhiên lắm mà chẳng làm được gì. Chuyện yêu đương khó nói, hết yêu người này rồi muốn cưới người khác cũng đành chịu. Nghe anh trai nói chị ấy chuyển việc về quê, em chỉ biết thầm chúc chị ấy được hạnh phúc.
Mới đó mà đã 4 năm rồi, anh trai em đã kịp sinh 2 đứa con nhưng chị Nhiên nói chị ấy vẫn một mình. Em ngạc nhiên quá đỗi, chị ấy cười buồn: "Chị làm mẹ đơn thân!" khiến em không khỏi bùi ngùi, chua xót.
Chuyện riêng của chị ấy em không muốn hỏi nhiều nhưng đã gặp lại coi như cũng có duyên, em rất muốn được nhìn thấy con chị ấy. Nài nỉ mãi chị mới đồng ý, vì em chỉ ở lại có mấy ngày nên hôm sau hẹn nhau ở quán cafe, chị Nhiên đã dẫn đứa bé đến.
Giây phút nhìn thấy bé trai ấy, em không khỏi kinh hãi đến lặng người. Mặt mũi thằng bé nhiều nét rất giống anh trai em! Chưa cần xét nghiệm ADN, em có thể khẳng định nó đúng là cháu ruột em không sai được. Xét về tuổi tác cũng hoàn toàn trùng khớp.
Em run run bế thằng bé lên, ngập ngừng hỏi chị Nhiên: "Chị... thằng bé... phải không?". Chị chầm chậm gật đầu, dù câu hỏi của em chẳng ra đâu vào đâu cả. Rồi chị bảo, lúc ấy anh trai em hết yêu chị rồi, nếu vì đứa con mà cưới cũng chẳng hạnh phúc. Chị không đành lòng bỏ nó đi, liền vào đây làm việc rồi sinh con cho gia đình khỏi mang tiếng.
Chị ấy dặn em đừng nói với ai, chị quen sống 2 mẹ con rồi, không cần anh trai em phải có trách nhiệm. Thôi cứ coi như không có chuyện gì thì hơn.
Em biết chị Nhiên có ý tốt nhưng đó là đứa cháu máu mủ của em, sao em có thể làm ngơ được. Về nhà em kể lại cho mẹ nghe, bà sốt sắng muốn gặp cháu lắm. Nhưng em và mẹ đang cân nhắc không biết có nên lén nói cho anh trai em biết không? Anh là bố thằng bé, anh được quyền biết và phải có nghĩa vụ với nó.
Khổ nỗi gia đình anh ấy đang yên ổn, dù giấu chị dâu cũng chẳng biết giấu được bao lâu. Chuyện ầm ĩ lên, mọi thứ sẽ tan vỡ hết. Chị dâu đã sinh 2 bé rồi, bên nào cũng là cháu nhà em cả. Em không biết phải làm thế nào cho vẹn đôi đường, nhờ các chị cho gia đình em lời khuyên.
Theo P.G.G (Phụ Nữ Việt Nam)