Ánh và Quân mới lấy nhau được có 2 năm thôi nhưng anh đã ngang nhiên đi cặp bồ ở ngoài và tuyên bố thẳng thừng với vợ:
- Hết tình cảm rồi, giải thoát cho nhau đi.
Ánh nước mắt lưng tròng, cầu xin:
- Anh đừng cạn tình như thế được không, em là vợ anh, em sinh con cho anh mà!
- Con thì cô ấy cũng sinh được không cứ gì cô. Cô ấy xinh đẹp hơn, tài giỏi hơn và không kém cỏi như cô.
- Anh, mình yêu nhau bao lâu, anh đã hứa hẹn với em những gì sao giờ lại cạn tàu ráo máng như thế? Em còn đang nuôi con nhỏ, anh nói ly hôn lúc này em phải đi đâu, về đâu?
- Về mẹ đẻ. Cô ở đâu cũng chỉ thêm đau khổ thôi, tôi cũng mệt mỏi. Cô cứ ký đi, tôi sẽ không bỏ mặc hai mẹ con.
Cuối cùng, mặc cho sự van xin, nài nỉ thiết tha của Ánh, Quân vẫn tuyệt tình, ép cô kí. Hiện tại, cả hai đang chờ tòa giải quyết. Quân thì ngang nhiên qua lại với bồ nhí, ai hỏi anh cũng bảo:
- Ly hôn rồi, vợ đẻ con giống thằng người yêu cũ thì còn sống làm gì.
Ai nấy đều nhìn Ánh với con mắt khinh thường. Ngày nào Ánh cũng khóc. Cô không ngờ cuộc sống của mình lại bi đát đến thế này.
Nhớ ngày trước, Quân đưa cô đi ăn ở một nhà hàng sang trọng bên bờ hồ lộng gió. Trong khi cô còn đang ồ à vì cảnh đẹp, lôi điện thoại ra selfie thì bỗng nhạc nổi lên, Quân quỳ xuống cầu hôn cô với giọng ngọt như mía lùi:
- Em đồng ý làm vợ anh nhé! Anh không đủ sức gánh cả thế giới, nhưng anh dư sức để chăm sóc cả thế giới của mình! Anh hứa không để em khóc, không để em đau khổ…
Nhưng lời nói đó, thi thoảng ngẫm lại Ánh vẫn cười một mình vì hạnh phúc. Thế mà, chung sống được 1 thời gian thì mẹ Quân đến thường xuyên tìm cách gây khó dễ vì con dâu ăn bám con mình, Ánh buồn bực, than với chồng thì anh chỉ tìm cách né tránh.
Lấy nhau được năm trời, Ánh càng ngày càng thấy Quân ít quan tâm vợ. Nghĩ là do mình chậm có con, cô bắt đầu thả không dùng thuốc nữa.
Mãi tới khi Ánh mang thai, cô mới sững sờ phát hiện ra chồng ngoại tình với em đồng nghiệp. Cô tức giận, giơ điện thoại làm bằng chứng, gào lên hỏi Quân nhưng anh lại tỉnh bơ:
- Chỉ là qua đường thôi, em đừng để ý. Em có bầu, không lẽ bắt anh nhịn 9 tháng 10 ngày à?
- Anh phải nói với tôi, anh phải nói chứ. Tôi chiều được anh mà.
- Thôi đi, làm chuyện ấy với bà bầu có gì thú vị. Em chiều được, nhưng anh không thích. Em đừng có ghen bóng ghen gió nữa, anh không làm gì quá đà được chưa?
Ánh càng nghe, càng tức. Cô đập vỡ chiếc điện thoại, mảnh vỡ tung tóe trong phòng.
Quân tức giận, lao ra ngoài bỏ mặc cô ở lại. Mẹ Quân thì từ dưới, chạy lên. Nhìn cảnh tượng trước mặt, bà tru tréo:
- Ối giời ơi, đã đi ăn bám còn phá hoại. Cái loại nhà cô về làm dâu nhà này đúng là gia môn bất hạnh mà!
Sau hôm đó, Ánh lại phải xuống nước làm lành với chồng. Nhưng được ít bữa, cô phát hiện ra giữa họ còn là người yêu cũ chứ không chỉ là đồng nghiệp đơn thuần. Cô tức giận, lại làm ầm lên thì Quân hết kiên nhẫn:
- Thôi, trước sau gì cô cũng biết thì tôi nói luôn. Tôi và My đang yêu nhau, chúng tôi sẽ cưới nhau khi nào xong xuôi ly hôn với cô.
- Anh đúng là đồ khốn, tôi là vợ anh, mang thai cho anh.
- Cô cứ đẻ đi, tôi sẽ chăm con.
- Tôi không đi đâu hết, tôi sẽ ở lại đây. Tôi cũng không ký đâu.
- Tùy cô.
Nói rồi Quân đi thẳng, mặc Ánh khóc ròng.
Rồi ngày cô sinh, Quân cũng chẳng đến. Suốt 1 tháng ở cữ, mẹ chồng đối xử tệ bạc. Mỗi bữa, bà bê lên cho một bát cơm trắng với 2 quả trứng. Ánh lại bị thiếu sữa, con khóc ngằn ngặt. Cô nói bà mẹ chồng còn chút tử tế, đi mua cho hộp sữa ngoài nhưng vẫn lèm bèm:
- Đúng là đồ ăn hại, chỉ có đẻ với cho bú cũng không xong.
Nhưng con không chịu bú, nó khóc ngằn ngặt. Ánh không chịu nổi nữa, cô mới quyết định xin về nhà ngoại ở sau khi con đầy tháng.
Tới ngày đầy tháng của bé, cô ôm con mà khóc bên chén cơm trắng. Tay cầm điện thoại, lướt vào facebook một chút thì đập vào mắt là hình ảnh chồng nắm bàn tay búp măng trắng trẻo, viết vài dòng sến sẩm.
Cô rơi cả bát cơm. Lúc này cô không còn do dự gì nữa, chịu đựng bấy nhiêu là đủ rồi. Níu kéo, nhẫn nhịn cũng đã làm, cô sẽ ký vào đơn ly hôn. Sau đó, Ánh nhanh chóng thu dọn đồ, sớm mai cô sẽ về nhà đẻ, nơi này cô chẳng còn chút lưu luyến gì. Không biết mai này cuộc sống ra sao nhưng Ánh ôm chặt con vào lòng tự hứa sẽ cố gắng vì bé.
Theo Miss Mộng Mơ (Helino)