Hoa quen Thành được 3 năm thì kết hôn, hai người làm đám cưới khá linh đình ngay sau khi cả hai chân ướt chân ráo ra trường. Nhà Thành nghèo nên không đủ kinh phí cho cho đám cưới, bù lại, nhà Hoa có điều kiện kinh tế dư dả hơn nên giúp đỡ phía nhà trai khá nhiều.
Sau khi về chung một nhà, Thành chấp nhận ở rể cùng bố mẹ vợ trong ngôi nhà 5 tầng ở thủ đô. Cuộc sống của hai vợ chồng son cũng vô cùng viên mãn. Bố mẹ Hoa thương con gái nên đối đãi với Thành chân tình như con ruột, ban ngày hai vợ chồng đi làm đã có ông bà dọn dẹp nhà cửa và cơm nước. Đến tối về cả hai cũng chỉ việc dùng cơm, dọn dẹp qua loa và dắt nhau đi chơi.
Trong những cuộc tụ họp bạn bè, hội bạn chung của cả hai vẫn thường khen Thành tốt số khi vớ được cô vợ đẹp như Hoa, lại còn được nhà vợ giúp đỡ hết lòng. Trước những câu trêu chọc của bạn bè, Thành chẳng những không tự ái mà còn quay sang nói lời yêu thương với vợ, chẳng ngại ngần thể hiện tình cảm giữa đám đông. Điều đó khiến cho không ít người ngoài nhìn vào cảm thấy ngưỡng mộ với tình yêu của hai người.
Những tưởng cuộc sống cứ thế mà bình yên thì đến một ngày Thành nhận được sự phó thác của bố vợ về việc tiếp quản công ty gia đình. Vì nhà Hoa chẳng có con trai, Hoa là con gái duy nhất, lại thấy Thành có vẻ là chàng rể ngoan hiền và hết mực thương yêu vợ, nên bố mẹ Hoa mới đi đến quyết định trao quyền quản lý cho con rể để an hưởng tuổi già. Và khi ngày ấy đến, chuỗi sóng gió của cuộc đời Hoa mới bắt đầu nổi lên.
Kể từ sau khi có trong tay cơ ngơi để đời của bố vợ, Thành chỉ giả tạo thương yêu vợ con được thời gian đầu. Thời gian sau anh bắt đầu tỏ rõ mình là người đàn ông buông thả và tham lam. Thành thường xuyên viện cớ bận công việc để đi sớm về khuya, thậm chí không ít lần còn ngang nhiên cặp bồ trước sự chứng kiến của vợ. Một ngày, khi sự chịu đựng vượt quá giới hạn, Hoa quyết định thẳng thắn nói chuyện với Thành và mong anh sửa đổi. Nhưng đáp lại những giọt nướt mắt chua xót của cô, Thành thẳng thừng tuyên bố:
"Tôi chờ đến cái ngày này cũng đã lâu lắm rồi. Tôi sống trong nhà cô có khác nào chó chui gầm chạn. Bây giờ được ông bố vợ quý hóa trao cho toàn quyền, đương nhiên phải tận hưởng. Chưa hết, nói cho cô biết, tôi lấy cô không phải vì tình yêu, mà là vì gia tài mà cô sẽ nhận được kìa. Bây giờ, đợi cho ông bà già vợ chết đi, cô được hưởng trọn vẹn, tôi mới làm đơn li hôn. Lúc bấy giờ, tôi từ một thằng nghèo kiết xác bỗng dưng nắm trong tay 1/2 gia sản nhà vợ, sướng quá đi chứ."
Hóa ra, ngay từ đầu Thành tiếp cận với Hoa cũng đã có dụng ý sâu xa. Có nằm mơ Hoa cũng không thể ngờ được việc chồng mình nuôi dã tâm kinh khủng đến như vậy. Anh đánh đổi cuộc hôn nhân để lấy về của cải, tiền bạc. Anh muốn một bước lên tiên nên đã nhẫn tâm giẫm đạp lên tình cảm của cô và qua mắt tất cả mọi người bằng lời nói yêu thương cô.
Hoa suy sụp, ngoài việc than thân trách phận cũng chẳng biết làm gì khác. Giờ đây bố mẹ cô đã già yếu, liệu họ có chịu nổi cú sốc này không? Liệu Hoa còn có thể tiếp tục cam chịu người chồng tàn nhẫn của mình tới bao giờ nữa?