Có điều niềm tự hào của bố mẹ chồng cũng đi kèm cả sự kỳ vọng, không chỉ với con trai, con gái mà với cả cô con dâu là Thùy. Điều đó vô hình chung tạo nên áp lực khiến Thùy “khó thở”.
Thật lòng mà nói, Thùy biết ơn và kính trọng bố mẹ chồng vô cùng. Nhưng người đời có câu:“Ở trong chăn mới biết chăn có rận”. Dù được ông bà hỗ trợ nhiều nhưng vẫn có những chuyện khiến cho Thùy không thể vui vẻ, thoải mái được.
Nếu mọi chuyện chỉ quanh quẩn những cằn nhằn, trách móc nhỏ nhặt thì Thùy cũng chẳng phải phiền lòng quá nhiều. Điều khiến cô đau đầu nhất đó là bố mẹ chồng vô cùng tự hào về con cái. Việc ông bà hay kể đi kể lại chuyện đã vất vả nuôi ba đứa con trưởng thành ra sao, con cái có công ăn việc làm ổn định ở thành phố thế nào, Thùy thấy cũng bình thường như bao ông bố bà mẹ khác. Có điều niềm tự hào của bố mẹ chồng cũng đi kèm cả sự kỳ vọng, không chỉ với con trai, con gái mà với cả cô con dâu là Thùy. Điều đó vô hình chung tạo nên áp lực khiến Thùy “khó thở”.
5 năm về làm dâu, Thùy đã nghe bố chồng kể không biết bao nhiêu lần chuyện Minh – chồng cô ngày xưa học rất giỏi, thi đại học điểm cao nhất trường. Rồi khi chưa tốt nghiệp đại học Minh đã có công ty lớn mời đi làm bằng chính năng lực của mình. Mỗi lần nghe chuyện Thùy chỉ cười. Thùy vui vì lấy được người chồng giỏi giang, nhưng chính cô cũng tốt nghiệp thủ khoa một trường đại học, tự thân xin được công việc ai cũng mơ ước chứ kém cạnh gì ai.
Ảnh minh họa |
Chỉ có điều, thời sinh viên nỗ lực phấn đấu hết mình, song đến khi đi làm rồi kết hôn Thùy lại dường như không còn cái nhiệt huyết ấy nữa. Chứng kiến không ít đồng nghiệp ở cơ quan ngày phấn đấu cho sự nghiệp, đêm đau khổ vì chồng ngoại tình, rồi phiền não vì con cái có vấn đề này nọ, Thùy quyết định sẽ trở thành người phụ nữ của gia đình. Cô vẫn cố gắng hoàn thành tốt công việc ở cơ quan, nhưng chẳng hề có ý định phấn đấu lên làm “ông nọ bà kia” vì gia đình quan trọng hơn.
Nhưng bố mẹ chồng cô lại không nghĩ thế. Ông bà muốn Thùy sắp xếp thời gian, nhận việc làm thêm để có thêm thu nhập. Lương của vợ chồng Thùy không cao, chỉ đủ trang trải chi tiêu hàng ngày và dành một khoản nhỏ trả nợ tiền mua nhà. Ông bà mong muốn vợ chồng Thùy phấn đấu có chức có tước để được nở mày nở mặt với họ hàng, thiên hạ. Mỗi lần vợ chồng Thùy về chơi, bố chồng lại kể con nhà ông này lương cao thế nào, dâu nhà bà kia kiếm được bao nhiêu một tháng. Ban đầu Thùy không mấy để ý, song những chuyện kiểu cô A, cô B cũng làm công việc như Thùy mà mà còn làm thêm được việc này việc khác, hay cô C đã phấn đấu làm được chức này chức nọ luôn khiến Thùy phải suy nghĩ.
Năm vừa rồi, chồng Thùy đạt được danh hiệu “Nhân viên xuất sắc” ở cơ quan. Anh mang tờ giấy chứng nhận ấy về cho bố mẹ xem. Bố mẹ chồng Thùy vui lắm, vì cả con trai, con gái ông bà đều được khen thưởng. Bố chồng Thùy còn đem tờ giấy chứng nhận lồng vào khung kính, đem treo trang trọng lên tường nhà.
Trong bữa cơm sum họp, cả nhà vui vẻ chúc mừng con trai, con gái đều được danh hiệu thi đua, nhưng bố chồng Thùy vẫn không quên hỏi: “Chỉ có con dâu không được à? Năm sau phải phấn đấu đi chứ!” khiến Thùy chỉ muốn bỏ bát đũa xuống mà chạy thẳng ra ngoài.
À không phải chỉ có một lần ấy. Những câu chuyện của “con dâu nhà người ta”, của con trai con gái nhà khác luôn được nhắc đi nhắc lại, làm cho Thùy cảm thấy nặng nề. Cũng đã có đôi lần Thùy nói rõ mục tiêu cuộc sống của mình với bố mẹ chồng. Chồng cô cũng muốn vợ dành nhiều thời gian chăm lo cho gia đình nhưng tình hình vẫn chẳng có gì thay đổi. Tuần trước ông bà lên chơi với con cháu, trong bữa cơm bao nhiêu chuyện vui vẻ nhưng rồi vẫn không thoát khỏi chuyện con trai phải phấn đấu làm chức này, con dâu phải phấn đấu làm chức kia. Rồi có lẽ nghĩ đến “mục tiêu gia đình” mà Thùy từng nói, ông nói thẳng với con trai mình: “Thôi, vợ mày làm gì có năng lực, sao làm được việc A, việc B”.
Thùy lặng lẽ nuốt hết bát cơm, rồi lại nghĩ đến chuyện trước đây ông từng bảo nếu ngày xưa Minh nghe lời ông mà lấy con gái bạn ông thì đã có nhà lầu xe hơi, mấy trăm mét đất giữa thành phố chứ chẳng phải lo mua nhà rồi trả nợ như lấy Thùy…
Em chồng Thùy đang chuẩn bị lấy vợ - một cô bác sĩ giỏi giang, mới ra trường lương đã gấp đôi Thùy. Vài năm nữa lương cô còn cao hơn nhiều, lại có cơ hội sớm được làm một chức “ngon lành” trong bệnh viện. Đương nhiên bố mẹ chồng Thùy rất vui, khoe hết người này người nọ. Thùy mừng cho em, nhưng cũng rơi nước mắt khi nghĩ rằng: “Em ấy mới là cô con dâu có thể khiến bố mẹ mát mày mát mặt!".
Theo Thủy Nguyệt (Trí Thức Trẻ)