Chị chợt nhận ra mình không khổ vì mẹ chồng tai quái mà khổ vì mẹ chồng quá hiền.
Ảnh minh hoạ |
Ngày đầu tiên lên chăm cháu nội thì mẹ chồng chị đã tay xách nách mang đủ thứ đồ của người nhà quê. Nào là gạo, nếp, trứng gà, rau sống và bà còn mang nguyên lên cho con dâu một tiểu đội gà trên dưới 7 con. Thấy mẹ chồng vất vả mang đủ thứ đồ lên để tẩm bổ cho mình, chị nhìn mà cảm động lắm. Chỉ có điều trong căn nhà trọ chưa tới 10m2 thì lấy đâu ra chỗ mà nuôi gà. Vì thế chị đã mua ba cái lồng về giữ chúng trong đó rồi giết thịt dần dần. Vậy mà chỉ mới có một ngày thôi thì chị đã không chịu nổi rồi. Đàn gà cứ kêu quang quác sau hè làm thằng bé không sao ngủ được.
Mẹ chồng thấy tụi gà bị nhốt tù túng quá lại thương chúng nên đã mở tất cả các lồng ra để cho 7 con gà bay nhảy khắp phòng. Bầy gà được tự do rồi thải ngay trên bàn ăn, giường chiếu. Thậm chí có vài con còn bay sang nhà hàng xóm phá rối khiến cho mấy người trong khu phố tới nhà chị la lối om sòm. Chị đi chợ về mà thấy trong căn nhà như có người đánh trận, mọi thứ ngổn ngang nồng nặc mùi phân gà khắp cả phòng. Thực sự lúc đó chị rất bực bội nên đã khuyên mẹ chồng nên giết thịt đi một ít rồi biết hàng xóm mà mẹ chồng không chịu. Bà còn ngồi khóc thút thít và kể với con trai là bị con dâu ăn hiếp làm anh nổi giận mắng chị một trận té tát.
Đã thế, có hôm mấy chị trong cơ quan chị đến thăm con trai. Mẹ chồng lúi húi nấu ăn dưới bếp rồi quên tắt ga. Khi chị đang định xuống kiểm tra thì mẹ chồng lại kéo ngồi xuống ghế bảo là đã kiểm tra, tắt bếp xong hết cả. Vậy mà lúc đang ngồi ăn uống cùng đám bạn, chị hoảng hốt khi thấy lửa đang bốc cháy ngùn ngụt trong bếp. Thì ra mẹ chồng chị đã quên tắt ga để lửa ga bén vào khăn lau tay để kế bên và chạy lửa làm cháy cả tấm rèm phía trên. Lúc ấy, may mà mọi người cùng nhau múc nước dập lửa mãi mới xong. Biết mẹ chồng lẩm cẩm với lại mọi chuyện diễn ra là do bất cẩn nên chị cũng chỉ nhắc nhở bà rút kinh nghiệm lần sau.
Chỉ có điều có những việc dù chị đã căn dặn rất kỹ nhưng mẹ chồng vẫn không sao tiếp thu nổi. Nghĩ đến đó thôi thì chị đã cảm thấy xấu hổ vô cùng.
Chả là trước khi đón mẹ chồng lên, chị đã giới thiệu hết mọi chức năng của các tiện nghi trong nhà, kể cả việc đi tiểu tiện hay đại tiện thế nào cho đúng. Nhất là việc đại tiện ở thành phố không như ở quê và sợ mẹ không hiểu nên chị đã căn dặn rất nhiều lần. Mẹ chồng chị cũng gật đầu tỏ vẻ hiểu rồi lại cứ như thói quen ở quê mà làm.
Hôm ấy, bố chị sang thăm trong khi mẹ chồng lại đi đại tiện mà lại quên đóng cửa. Bố chị không để ý lại đi vào rồi cả hai hét toát lên trong đó. Bố chị còn thì thầm vào tai chị rằng mẹ chồng có kiểu ngồi đại tiện rất kỳ lạ. Đó là bà đưa cả hai chân lên trên bồn cầu rồi ngồi xổm trên đó như nhà vệ sinh bán tự hoại ở quê. Chị đến là buồn cười và xấu hổ vì mẹ chồng.
Từ ngày có mẹ chồng lên, chị cũng biết là bà đã lao tâm khổ tứ để giúp chị làm rất nhiều việc. Bà lại còn được lòng rất nhiều hàng xóm. Thấy mọi người quý mẹ chồng nên chị cũng cảm thấy thơm lây. Chỉ có điều tại mẹ chồng hiền quá lại hay tin người nên luôn bị lợi dụng lòng tốt. Mọi thứ trong nhà của chị nếu hàng xóm mượn hay xin xỏ thì không cần hỏi ý kiến vợ chồng chị, bà cũng sẵn sàng đưa cho họ.
Thậm chí có hôm hai vợ chồng đi ăn tiệc cưới rồi nhờ mẹ chồng trông hộ nhà. Khi về chị tá hỏa mất hết mấy chỉ vàng trong tủ đồ cùng sợi dây chuyền bạc trong cổ con trai. Chị hỏi mẹ chồng có đón tiếp ai không thì bà lại bình tĩnh đáp là sáng có hai mẹ con ăn xin vào xin tiền. Bà thương quá liền mời hai mẹ con đó vào nhà rồi lấy thức ăn cho họ. Lợi dụng lòng tốt của bà nên khi bà đang loay hoay dưới bếp, thì bà mẹ ăn xin đã lẻn vào phòng ăn cắp vàng rồi biến mất.
Lúc ấy, vì mất bình tĩnh nên chị đã to tiếng với mẹ chồng. Chị biết mình sai nhưng làm sao có thể chịu nổi khi mẹ chồng cứ mãi giữ cái tính hiền lành, lẩm cẩm ấy. Bà không cẩn thận thì có ngày căn nhà này cũng không còn gì.