Không rõ chàng có ý định bỏ nàng để tiến tới với cô ta hay không, nhưng dù là thế nào thì hành động phản bội này nàng cũng không thể nào tha thứ được. Cách giải quyết chỉ có một, đó là chia tay. Mới trong giai đoạn yêu đương mặn nồng, say đắm mà đã ngang nhiên cặp kè em khác thế này, thử hỏi lấy nhau rồi chàng sẽ còn trơ trẽn tới mức nào?
Nhưng mà nếu cứ đùng đùng nói chia tay rồi quay ngoắt bước đi thì xem chừng hơi bị dễ dàng đối với chàng. Có lỗi thì phải chịu phạt. Hơn nữa, cục tức này, ai sẽ giúp nàng xả đây? Thôi thì tặng chàng một món quà cuối cùng trước khi nói lời chia tay, coi như đẹp cả đôi đường. Chàng đảm bảo sẽ nhớ nàng thật lâu, mà nàng thì sẽ quên chàng thật nhanh, không bị ấm ức gì nữa.
Tối thứ 7, nàng ngọt nhạt nhắn tin dặn bạn trai tan làm xong thì ghé qua nhà mình. “Em sẽ tự tay nấu những món ăn anh thích, rồi chúng mình sẽ có một buổi tối ngọt ngào bên nhau, anh nhé! Gác mọi công việc lại đi anh, cả tuần mình chưa gặp nhau rồi!”, nàng thủ thỉ. Chàng vui sướng gật đầu ngay tắp lự. Xem ra cả tuần gặp mặt em kia ở công ty rồi, cuối tuần cũng nhớ tới nàng đây! |
Ảnh minh họa |
Chàng tới nơi, đã thấy nàng mặc một bộ đồ ở nhà xinh xắn, đang đeo tạp dề bận rộn trong bếp. Nàng cười ngọt như mật: “Anh đi tắm đi, em xả sẵn nước ấm rồi đấy. Rồi chúng mình cùng thưởng thức bữa tối thôi nào!”. Chàng nở nụ cười tươi rói, trong bụng nghĩ thầm, cuộc sống có bồ nhí bên ngoài đổi gió, tối về có vợ ngoan hiền chờ mong quả là sung sướng nhất trần đời.
Chàng tắm táp xong xuôi, sảng khoái bước ra. Nàng bưng một bát canh hầm mỉm cười: “Anh uống tạm ít canh, đợi em đang quay gà làm món chính. Canh này bổ lắm đấy, em đặc biệt nấu cho anh ăn, không được bỏ sót tí nào đâu nhé!”. Vừa nói nàng còn làm ra vẻ mờ ám, khiến chàng mừng húm. Hẳn nàng nấu canh đại bổ với "khoản ấy" của đàn ông cho chàng ăn đây mà. Cứ nghĩ đến đêm nay mặn nồng cùng nàng, chàng liền vui cười tít mắt, uống liền 3 bát.
Thấy nàng quay trở vào bếp, anh bạn trai bắt cá 2 tay liền rút điện thoại nhắn tin cho cô em thực tập kia, dặn dò vài câu rồi định dụng sau đó sẽ tắt máy để yên tâm ở bên nàng, kẻo nàng phát hiện thì nguy to. Ai ngờ chưa được lấy chốc thì chàng bỗng thấy trong miệng ngứa ran. Rồi cảm giác ngứa ngáy ấy lan ra khắp người, chàng càng gãi thì da càng mẩn lên như phát ban. Chàng hãi hùng, sao lại giống như lúc nhỏ chàng bị dị ứng thức ăn thế này.
Môi lưỡi rồi cổ họng, mặt của chàng bắt đầu sưng sưng. Bụng thì quặn lên vì đau, một cảm giác buồn nôn khiến chàng chỉ muốn ói tất cả những thứ có trong dạ dày ra. Chàng khó khăn gọi nàng mấy tiếng, thấy hoa mắt chóng mặt và cảm giác khó thở rõ rệt.
Đúng lúc đó, nàng chậm rãi từ trong bếp đi ra, nhìn chàng mỉm cười: “Anh đợi một lát đi, tôi gọi xe cấp cứu rồi. Đây là quà tôi tặng anh, vì anh “bắt cá 2 tay” trong lúc yêu tôi đấy! Khỏe hẳn ra viện thì mong anh hãy nhớ một điều: chúng ta đã chẳng còn gì liên quan đến nhau nữa!”.
Chàng đang đầu váng mắt hoa, nghe nàng nói thì sốc vô cùng nhưng chẳng thốt được ra từ nào, chỉ nhìn nàng bằng ánh mắt như không thể tin được. Vừa hay lúc ấy xe cấp cứu tới nơi, nàng giúp đưa chàng lên xe, nhưng không theo để chăm sóc chàng. Nàng biết, chứng dị ứng của chàng không quá nặng, tại hôm nay chàng uống nhiều canh nàng nấu quá nên mới bị như vậy mà thôi. Khi chàng khỏe hơn, sẽ tự biết đường gọi cho người nhà tới.
Vào nhà nhìn nồi canh nấu cho bạn trai, nàng mỉm cười vui vẻ, uống nốt chỗ còn lại. Chàng dị ứng với thịt ba ba nhưng nàng thì không đâu. Trước đây, mỗi lần nấu ăn cho chàng, nàng đều cố gắng hết sức tránh, nhưng giờ, nàng hầm hẳn một nồi cho chàng, bảo sao chàng ăn xong lại có phản ứng như thế. Có trách thì trách chàng “bắt cá 2 tay” ấy, để rồi phải nuốt nghẹn nhận "một món quà" mình chả hề mong muốn tẹo nào!
Theo Phạm Giang (aFamily.vn/Trí thức trẻ)