Có một chàng thanh niên nọ mới cưới vợ song cuộc sống sau hôn nhân của anh ta hiếm có một ngày "trời yên biển lặng". Anh ta thường xuyên cãi nhau với vợ và tỏ ra vô cùng hối hận vì trước khi kết hôn đã nhìn lầm người.
Cảm thấy nếu tiếp tục, cuộc sống của mình sẽ trở nên vô nghĩa nên anh ta định trưng cầu ý kiến của bố mẹ xong sẽ ly hôn vợ.
Nghe xong lời oán than của con trai, bố anh ta liền hỏi: "Con trai, vợ con có ưu điểm gì không?"
Anh chàng liền trả lời, giọng vẫn rất nặng nề: "Trước khi kết hôn thì có, bây giờ thì không?"
"Trong lòng vợ con, con có ưu điểm gì không?" – ông bố lại hỏi tiếp.
Trầm ngâm một lúc, anh ta đáp: "Trước khi kết hôn có, bây giờ thì chắc là không."
Nghe vậy, bố anh ta mới nói: "Con giỏi hơn bố rồi đấy. Trước khi kết hôn, bố còn không biết mẹ con có ưu điểm gì."
Chàng trai trẻ ngẩng đầu lên nhìn bố, muốn nói gì đó nhưng cuối cùng dường như bị nghẹn cứng trong cổ, không nói ra được.
Nhờ một viên ngói và một cục bông, chàng trai thay đổi quyết định
Ông bố ra khỏi phòng ngủ, đi tìm một viên ngói và một cục bông, hỏi tiếp: "Trong hai thứ này, thứ nào cứng hơn?"
Anh con trai chưa hiểu ý đồ của bố nhưng vẫn trả lời: "Tất nhiên là viên ngói cứng hơn rồi, bố hỏi gì lạ thế?"
Ông bố liền giơ viên ngói và cục bông lên một tầm cao ngang nhau rồi buông tay. Kết quả là viên ngói rơi xuống đất, vỡ tan tành trong khi cục bông thì nhè nhẹ rơi xuống, chẳng hề hấn gì.
Làm xong, ông quay lại hỏi con: "Tại sao cứng lại vỡ mà mềm thì lại không tổn hại gì?"
Chàng trai nghĩ một hồi, đáp: "Vì bông vừa mềm vừa nhẹ nên không hề hấn gì."
Lúc này, người bố mới vỗ vai con, nói giọng rất trầm mà chắc nịch:
"Con trai, con cần phải học cách mềm mại, khiêm tốn giống như cục bông kia, không làm tổn thương người khác, con cũng sẽ không tự làm tổn thương chính mình. Con đừng có ngang ngạnh, góc cạnh như những viên ngói kia, vì nó cứng nên mới dễ vỡ vụn đó.
Làm tổn thương người khác, con sẽ làm tổn thương chính mình.
Cả đời này ta chỉ hiểu rõ một đạo lý, đó là: Thừa nhận ưu điểm của người khác sẽ khiến con cảm thấy dễ chịu, ấm áp. Chỉ nhìn thấy khuyết điểm của người khác, đối tượng chịu tổn thương cả đời chính là con chứ không phải ai khác.
Con nên giống như những sợi bông kia, có thể giúp người khác ngăn gió lạnh, có thể giống như ánh mặt trời giúp người khác ấm áp hơn.
Một câu nói hay có thể khiến vợ con cảm thấy ấm áp cả đời, ngược lại một câu nói bạc bẽo có thể khiến nó hận con cả đời, và đó chính là thứ đẩy cuộc hôn nhân của con vào chỗ chết. Con có hy vọng bố đối xử với mẹ con như cách con đang đối xử với vợ con không?"
Người con trai cúi đầu, lý nhí trả lời bố: "Tuyệt đối không!" rồi quay đầu trở về nhà mình.
Thừa nhận ưu điểm của một người khác sẽ khiến bản thân mình cảm thấy ấm áp.
Chỉ chăm chăm nhìn vào nhược điểm của người khác, bạn sẽ khiến bản thân tổn thương cả cuộc đời.
Trong hôn nhân, điều này rất đúng. Hãy nghĩ về những điều tốt đẹp của bạn đời và những điều chưa phải của bản thân để tích cực sửa đổi, hoàn thiện lẫn nhau để xây dựng cuộc sống gia đình viên mãn.
Theo Nguyễn Nhung (Soha/Trí Thức Trẻ)