Giữa những ngày tháng ai cũng cảm thấy trầm thấp, buồn bã vì Covid-19 hoành hành, vẫn có những câu chuyện tốt đẹp luôn đầy ắp ngoài kia. Đó là về câu chuyện một cụ già 88 tuổi được gia đình hàng xóm giúp đỡ nhiệt tình vào mùa dịch tại Sài Gòn.
Trên mạng xã hội, cô gái đã đăng tải bức thư tay do bác hàng xóm viết và kể về việc mẹ nấu cơm hộ:
"Chuyện là sát vách nhà mình có bác hàng xóm sống 1 mình. 2 tuần trước thấy bác im re không mở cửa, không đổ rác mấy ngày rồi nên mẹ mình cũng lo qua đập cửa xem có chuyện gì không thì mới biết bác bệnh không thiết ăn gì. Mẹ mình nấu cháo mang qua cũng nhất định không ăn, phải mang về. Hôm sau nhà mình nấu cơm, mẹ cũng để 1 phần mang qua thì bác ăn. Ăn được 1 vài bữa có vẻ bác ngại nên viết lá thư bên trái, mà chắc nhầm nên ghi năm 2011. Nhưng mẹ mình có viết thư lại bảo dù sao nhà mình nấu cho 4 người, nên thêm 1 chén cơm, 1 chút thức ăn nữa cũng không sao nên vẫn nhất quyết nấu thêm mang qua mỗi ngày cho bác. Đến hôm nay bác lại gửi thêm 1 lá thư bên phải nữa. Đọc xong thấy cảm động quá nên muốn chia sẻ với mọi người.
Nói thêm cho mọi người biết thì mình cũng không hay giao lưu xóm giềng nên chỉ biết bác ở 1 mình, mấy tháng mới có người ghé thăm không biết là con cháu hay ai. Hồi trước dịch thì sáng với chiều nào bác cũng quét sân trước nhà cho hàng xóm 2 bên, còn mình đi đâu trước giờ đổ rác hầu như thấy bịch rác của bác toàn là vỏ đồ hộp. Nhưng biết tính bác sống 1 mình vậy không thích nhờ cậy xóm giềng nên thôi. Mãi đến khi 2 tuần trước bác bệnh thì mới mở lòng ra một chút".
Vậy là sau 2 tuần nhận được sự giúp đỡ từ hàng xóm, cụ ông không chỉ khỏe mạnh hơn mà còn hé lộ sự phấn chấn, niềm hạnh phúc thấy rõ, cảm động khi được chăm chút sau 70 năm độc thân. Ông thậm chí còn mở lời mong được giúp đỡ thêm trong những ngày tiếp theo, và gợi ý được đóng góp một phần thực phẩm để có cảm giác mình là "người nhà".
Cuối cùng thì lòng tốt đã nở hoa, một câu chuyện tuyệt đẹp đã được tạo ra trong những ngày giãn cách xã hội nhiều ưu tư của Sài Gòn. Dân mạng đã dành hàng chục nghìn lượt "thả tim", và cũng trầm trồ không ngớt về những gì ông cụ tiết lộ.
- Câu từ làm mình nhớ ngay đến cách hành văn hồi xưa, lịch thiệp nhưng vẫn thân thiết, không rườm rà nhưng đọc là thấy như người đó đang rất cần mình, sự giúp đỡ của mình rất là đáng quý!
- Cụ 88 tuổi mà minh mẫn, chữ viết gãy gọn và câu cú mạch lạc quá. Đọc thư cụ viết như đọc trong các tác phẩm văn học xưa. Cảm giác cụ là thành phần tri thức cao, có học vấn và đầy lòng tự trọng. Bạn và mẹ bạn thực sự là những người rất tuyệt vời khi có lòng giúp đỡ những người hàng xóm xung quanh.
- Nét chữ nết người. Từng lời văn của bác khúc chiết, chừng mực, tự trọng mà vẫn quá đỗi chân thành. Đọc đến đâu tim mình reo vui đến đấy. Vui sao nước mắt lại trào...
- Cảm ơn gia đình bạn rất nhiều. Mong bác sống những ngày tháng tuổi già tiếp theo trong sự ấm áp đùm bọc của láng giềng để bù đắp 70 năm cuộc đời "cơm đường cháo chợ" lẻ bóng một mình. Sài Gòn cố lên nha!
Dung (Nguoiduatin.vn)